Editor: hiimeira
Mắt Hà Tiền thị phát sáng. "Thật sao? Tiểu Lý tướng công thật sự nói là muốn tặng cho mọi người?"
Mộc Lan gật đầu. "Đến chiều khi bọn ta quay về sẽ đặt câu đối trước cổng nhà, đến lúc đó nhà nào chưa kịp mua câu đối có thể lấy một bộ mang về." Mộc Lan không nhấn mạnh rằng mỗi người chỉ có thể lấy một bộ mà chỉ nhàn nhạt nói "...có thể lấy một bộ".
Câu này đương nhiên không vào trong đầu Hà Tiền thị, giờ bà chỉ nghĩ chiều nay đi sớm hơn chút, lấy thật nhiều câu đối, nếu có thể đem lên chợ bán vậy chẳng phải kiếm được một khoản sao?
Đi theo sau Hà Tiền thị nghe lỏm, Hà Trần thị và Hà Vương thị không hẹn mà cùng nổi lên tâm tư này.
Hà Tiền thị lập tức mở miệng cười nói: "Vừa khéo nhà ta cũng chưa kịp mua câu đối nữa, buổi chiều ta phải đến sớm không thì không giành được câu đối của Tiểu Lý tướng công, ta nghe nói chữ viết Tiểu Lý tướng công rất đẹp nha."
Mộc Lan muốn thông qua Hà Tiền thị loan truyền chuyện này, buổi chiều nhà nàng quay về đỡ phải đi một chuyến, có điều thấy đám thôn dân vểnh tai nghe lỏm các nàng nói chuyện. Mộc Lan nghĩ cho dù Hà Tiền thị ích kỷ không muốn nói cho người khác thì cũng không cần lo lắng người trong thôn không biết chuyện, ở đây có không ít người, chung quy sẽ có người truyền tin thôi.
Lý Thạch liếc nàng một cái, biết nàng còn oán trách chuyện lần trước ba huynh đệ Hà gia nói những lời đó, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403651/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.