Lợn rừng bị bắn chết dưới mũi tên của Mộc Lan.
Thời điểm huynh đệ Mã gia đến liền trực tiếp đem dây thừng buộc lên trên xe đẩy, Lý Thạch muốn hỗ trợ, Mộc Lan trực tiếp đẩy hắn sang bên cạnh tiến lên khiêng lợn rừng, thành công giúp đỡ bọn hắn đặt lợn rừng lên xe. Sau khi huynh đệ Mã gia khiêng lợn rừng lên xe thì đồng tình nhìn thoáng qua Lý Thạch, phải biết rằng hai người hiện giờ tương đương với phu thê, về sau tiểu Lý tướng công có thê tử như Mộc Lan, chẳng phải bị ép tới gắt gao sao?
Lý Thạch còn nhỏ, không hiểu ánh mắt mờ mịt của huynh đệ Mã gia, lập tức nghi hoặc sờ sờ mặt, nhỏ giọng hỏi Mộc Lan: "Mặt ta bẩn sao?"
Mộc Lan nhìn kỹ một lát, lắc đầu, "Không có, rất sạch mà, so với ta còn sạch hơn." Nói xong nâng tay sờ soạng một cái, cảm thán nói: "Vừa trắng vừa mịn, không biết đẹp hơn da ta bao nhiêu lần."
Cả khuôn mặt Lý Thạch liền đen.
Mộc Lan thấy vậy vui sướng cười hai tiếng, tiến lên cùng huynh đệ Mã gia đẩy xe, quay đầu hướng Lý Thạch cười nói: "Tiểu Lý tướng công, đi nhanh lên!" Cố ý đọc rõ hai chữ tướng công.
Mặt Lý Thạch đen lại chuyển hồng, đỏ lại đen, hung hăng trừng mắt nhìn Mộc Lan một cái mới chịu rồi đuổi theo.
Lý Thạch quả thực trắng hơn Mộc Lan, bởi vì Mộc Lan thường xuyên chạy vào rừng, khó tránh khỏi bị phơi đen một chút, nhưng làn da lại khỏe mạnh trắng hồng căng mướt, còn mang theo chút màu tiểu mạch, Lý Thạch ngầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403644/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.