Kỷ Linh mơ một giấc mơ rất nhảm nhí.
Đầu tiên cậu mơ thấy mình giảng về Tiến động larmor cho học sinh. Nguyên lý chụp cộng hưởng từ MRI rất phổ biến trong chương 4 lớp 12, thật ra đây là chương mà cá nhân Kỷ Linh rất thích, có điều kiến thức về Tiến động larmor đã bị loại khỏi chương trình học vào 3 năm trước.
Thế nên lên lớp chẳng có ai buồn nghe giảng cả.
Tiếp theo Kỷ Linh mơ đến giờ tan học, cậu kéo ngăn bàn ra chuẩn bị phát bài tập đã in sẵn cho học sinh, ấy vậy mà lại phát hiện ra trong ngăn kéo không hề có bài tập, trái lại nhét đầy những chiếc kẹp tóc hình mầm đậu.
Sau đó Kỷ Linh thức giấc.
Đầu đau như búa bổ, cổ họng khô rát, Kỷ Linh nhọc nhằn hé mắt.
Ngoài cửa sổ là ánh sáng lờ mờ của buổi ban mai, Kỷ Linh mông lung không phân được rõ trong mơ và ngoài thực tại. Bấy giờ cậu mới nhớ lại, hình như mình đã uống nhiều quá.
Kỷ Linh không phải người giỏi uống rượu, nhưng tiếc thay cậu cũng là người không biết nói từ chối.
Ký ức ngày hôm qua thực sự mờ nhạt, cậu chỉ nhớ lúc ấy Thomas cứ mải kể về những khó khăn mà anh ta gặp phải năm ghi danh vào khoa Tự nhiên của Cambridge, rồi thì Tùy Xán Nùng đến ngồi cùng…
Đầu óc rối bời, Kỷ Linh mơ hồ nhớ cái lọ hoa nhỏ trong quán bar cắm hai cành lan hồ điệp, và cả cảnh tượng mình và Tùy Xán Nùng cùng ngồi ở hàng ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-do-bao-hoa/3074598/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.