Tống Thanh Xuân suy nghĩ đến nhức đầu cũng không nghĩ ra được một lời giải thích hợp lý, cuối cùng dứt khoát dùng sức lắc lắc đầu, bỏ qua những suy nghĩ này.
-
Tô Chi Niệm đứng dựa vào cửa phòng ngủ rất lâu, mới giơ tay lên sờ sờ môi của mình.
Tuy rằng khoảng cách anh hôn môi cô đã qua một đoạn thời gian rất dài, nhưng trên môi dường như vẫn còn loáng thoáng lưu lại hương vị và nhiệt độ của cô.
Cô ở trong biệt thự của anh nhiều ngày như vậy, tuy rằng anh và cô không ngủ chung phòng, nhưng những lúc trong đêm khuya yên tĩnh, anh rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hít thở của cô.
Đối với những người phụ nữ khác, anh thật sự không bị kích động về phương diện đó, nhưng ở trước mặt cô, anh thế nhưng lại là một người đàn ông bình thường, cho nên mỗi khi đến lúc đó, trong cơ thể anh sẽ nhảy lên một ngọn lửa nhỏ.
Có lúc, cảm giác kích động đó sẽ mãnh liệt không kềm chế được, nhưng anh thà đi phòng tắm để tắm nước lạnh hoặc là ở trên sân phơi hóng gió đêm cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ muốn đi chạm vào cô.
Cho dù mới vừa rồi, anh thật sự suýt nữa đánh mất lý trí, vừa xông ra đã cứ như vậy mà hôn hít cô, nhưng trong nháy mắt khi anh kéo cửa ra, anh chỉ còn sót lại một tia lý trí khiến anh nghĩ cách khống chế cô.
Khi anh hôn cô, tuy rằng tự đáy lòng rất rung động, nhưng càng nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-99-lan/2941492/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.