Đây là lần đầu tiên bé con kêu tên của mình như vậy, trong lòng Lê Diễm sinh ra cảm giác rung động không cách nào ức chế nổi.
"Tiểu Tịch, sao bên trong của em lại nóng ướt như thế." Nam nhân nắm lấy thắt lưng của cậu vừa động vừa hỏi, cảm thấy bên trong còn muốn chặt khít hơn trước đây, chỉ có khi bị sốt mới nóng hơn bình thường như vậy, anh sợ không biết có phải em ấy đang bị bệnh hay không nữa.
"A...ha... Không biết... Hình như gần đây đều rất nóng... Hơn nữa cứ chảy nước ra... Ưm a..."
Lê Diễm cũng thấy khó hiểu, đang suy nghĩ không biết có phải là do đang mang thai hay không, bất quá quả thực là nơi đó của bé con còn thoải mái hơn cả trước đây a, trở nên đặc biệt trơn trượt, còn mút lấy đặc biệt chặt nữa, khiến cho Lê Diễm cứ cảm thấy như mình đang ở trên thiên đường.
"Diễm... Những chất lỏng kia... Bình thường khiến cho... A...ha... Em... Ngứa lắm..."
"Vậy bây giờ còn ngứa nữa không?" Nam nhân cười cười tà ác, tăng nhanh tốc độ trừu sáp.
"A...ha... A... Được chủ nhân cắm vào... Cũng sẽ không ngứa nữa... A... Thật thoải mái..."
"Vậy hôm nay sáp cho em nhiều hơn một chút." Nam nhân trêu đùa cậu.
"A...ha... Chủ nhân... Dùng sức thao em... A..."
"Cũng không thể quá dùng sức nha. Bảo bối, em cứ đỡ bụng đi, để anh đến động." Sợ em ấy quá mệt mỏi, Lê Diễm dần dần đoạt lại quyền chủ đạo. Tận lực không cho bé con tự động.
Bởi vì đã rất lâu rồi hai người không có làm, Lê Diễm cũng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477386/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.