Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau
Ngón tay cắm ở bên trong hoa huyệt, Lâm Văn Tịch cũng có thể cảm giác được bên trong đã ướŧ áŧ nóng cháy, khoảng một tháng nay, cậu cứ cảm thấy nơi đó của mình ướt đến lợi hại, cứ như bình thường cũng có nước chảy ra, khiến cho cậu có hơi ngứa ngáy, bình thường cứ khiến cậu không tự chủ được mà len lén ma sát chân, cậu lại không dám nói loại chuyện xấu hổ này với nam nhân, mỗi khi tắm mình nhìn thấy bên trên qυầи ɭóŧ của mình dính vệt nước cậu đều đỏ mặt, nhiều lần ngứa đến chịu không nổi thực sự rất muốn có một vật gì đó vừa thô vừa cứng cắm vào. Cho nên cậu mới dụ dỗ nam nhân thao mình, thế nhưng Lê Diễm cứ mãi cự tuyệt. Thế là Lâm Văn Tịch cố gắng chịu đựng, cậu cũng không biết tại sao hiện tại chỗ đó lại trở nên ướŧ áŧ và mẫn cảm như thế, cứ như không chịu nổi một chút kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ nào cả, hôm nay bị tay của nam nhân xoa đại hoa hạch ở phía ngoài, cậu đã thoải mái đến chịu không nổi, cho nên mới trở nên muốn như vậy. Lâm Văn Tịch khẽ ngẩng đầu, hạ thân bị ngón tay của mình cắm vào, mặt trên cũng chậm rãi cương lên, chỉ với hai ngón tay ở bên trong mà Lâm Văn Tịch đã cảm thấy thoải mái không chịu nổi, hình như càng ngày càng phân bố ra nhiều dâʍ ɖị©Ꮒ hơn, trong màn đêm yên tĩnh vang lên tiếng nước nhóp nhép, hơn nữa lại có một phần chậm rãi chảy xuống bụng của Lê Diễm. "Ưʍ... Chủ nhân... A...ha..." Lâm Văn Tịch khẽ rêи ɾỉ, tưởng tượng ra ngón tay của nam nhân đang giúp mình khuếch trương, nhưng ngón tay của mình lại không thô không dài như của nam nhân, không có được cái loại cảm giác run rẩy khi ma sát qua nội bích. Nghĩ đến bên dưới đang có một cây quần hùng đứng ngạo nghễ có thể thỏa mãn mình, Lâm Văn Tịch liền cảm thấy hưng phấn, phía dưới cũng tăng lên 3 ngón tay, mồ hôi chậm rãi chảy dọc theo gương mặt. Cậu hé mắt ra nhìn thoáng qua Lê Diễm. Hình như vẫn chưa có tỉnh lại, phía dưới vẫn là nhất trụ kình thiên, bởi vì không chiếm được thỏa mãn nên nam nhân bắt đầu có chút nôn nóng, Lâm Văn Tịch vội vã hạ thấp thân thể một chút, để cho cự bổng của nam nhân vừa vặn có thể cọ vào rãnh mông của mình. Giống như là đã tìm thấy được đường phát tiết, trong lúc ngủ mơ màng nam nhân hài lòng khẽ rên một tiếng, sau đó bắt đầu ma sát lên rãnh mông của Lâm Văn Tịch, Lâm Văn Tịch cũng hơi cố sức, dùng hai cánh mông thịt thịt của mình kẹp chặt lấy cái cây to nóng của nam nhân, để cho nam nhân sáp vào chỗ đó của mình. "A...ha... Thoải mái quá... Chủ nhân thật nóng..." Cảm thấy hình như phía sau của mình đã bị nam nhân ma sát đến đỏ lên, thân thể của Lâm Văn Tịch hơi nghiêng về trước, một tay chống giường, không dám chống trên ngực nam nhân sợ sẽ đánh thức anh, một tay nâng bụng của mình. Tao huyệt phía dưới không được ngón tay yêu thương nên ngứa ngáy chịu không nổi, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống từng giọt từng giọt, làm dơ nửa người dưới của mình và nam nhân. "Chủ nhân... Thao em... Nhanh nữa đi... A..." Rất muốn rất muốn... Chỗ đó ngày càng ướt, tốc độ co rút lại cũng càng nhanh, Lâm Văn Tịch sắp không nhịn được nữa, cũng không quản có thể đánh thức nam nhân hay không, cậu thẳng người lên, cầm lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân, liền cắm vào tao huyệt đã ướt dầm dề của mình. Cuối cùng qυყ đầυ của nam nhân cũng tiến vào, Lâm Văn Tịch phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, dùng chỗ đó của mình kẹp kẹp lấy cái nơi đã lâu chưa gặp của nam nhân, vẫn là cực đại như vậy, cực nóng như vậy, nhưng lại rất rất thoải mái, nghĩ đến một qυყ đầυ lớn như thế lại có thể tiến vào bên trong mình, còn có thể làm đến hoa tâm khiến mình thoải mái nhất, Lâm Văn Tịch liền không ngừng hưng phấn. Bởi vì thân thể quá vướng víu, bên trong lại rất trơn trợt, sau khi qυყ đầυ của nam nhân tiến vào một chút trọng tâm của Lâm Văn Tịch liền bất ổn sau đó ngồi bệt xuống, cả cây ©ôи ŧᏂịŧ đều cắm vào trong, hơn nữa còn cắm dến đặc biệt sâu. "A a a... Thật là thoải mái..." Lâm Văn Tịch nhịn không được kêu lên, nước mắt cũng chảy ra cùng với lúc bị cắm vào. Lâm Văn Tịch khẽ mở mắt, cậu biết chắc là mình làm thành như vậy cũng đã đánh thức nam nhân rồi, cậu lại không dám đối mặt, dứt khoát nhắm chặt mắt chuyển động thân thể, sau đó hạ xuống, để cho cái cây của nam nhân chuyển động ở bên trong mình. "A...ha... A... Diễm... Thoải mái quá... Sáp đến thật sâu..." Lê Diễm mở mắt ra thấy tình cảnh chính là bà xã đáng yêu đang đỡ lấy cái bụng phình to ngồi ở trên người mình, đồng thời hạ xuống theo động tác của mình, phía dưới được tay của bé con cẩn thận nâng lấy, mà rất rõ ràng hiện tại cái cây của mình đang cắm trong tiểu huyệt anh luôn nhớ thương kia, trong miệng Lâm Văn Tịch còn không ngừng phát ra tiếng rên khẽ. Lúc ban đầu anh còn cho rằng mình chỉ đang mộng xuân, thế nhưng theo cảm giác càng ngày càng chân thật cùng với động tĩnh càng lúc càng lớn của bé con, kêu Lê Diễm không thức cũng khó. "Bà xã, em vừa mới gọi cái gì?" "Diễm... Ưm a... Thật lớn..." Bé con chưa từng kêu tên anh, bình thường đều gọi mình là chủ nhân, cho dù sau này cũng có kêu ông xã, nhưng còn chưa hề kêu qua tên anh. Đây là lần đầu tiên Lê Diễm nghe được em ấy kêu tên của mình, hơn nữa lại còn là dưới tình huống vô cùng thân thiết như vậy nữa chứ. Hiện tại Lê Diễm cũng không còn tâm tình đi trách cứ bé con nữa, anh biết em ấy làm vậy cũng là vì mình, kỳ thực trong lòng rất là cảm động, nếu đều đã làm đến nước này rồi, Lê Diễm cũng không dừng lại được, không thôi phỏng chừng anh sẽ thực sự liệt dương mất. Nếu đã làm rồi, thì phải cố hết sức để không khiến cho em ấy bị thương. "Bà xã. Kêu thêm lần nữa đi." Lê Diễm vuốt ve bụng của Lâm Văn Tịch, hạ thân đỉnh lên theo tư thế Lâm Văn Tịch ngồi xuống. "A a... Sâu quá... Diễm... Em còn muốn..." Phát hiện nam nhân không có rút cái đó ra, đã vậy còn sáp lên theo động tác của mình, trong ngực Lâm Văn Tịch vừa kích động vừa hưng phấn, trong miệng không ngừng kêu lung tung.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau