Ngón tay cắm ở bên trong hoa huyệt, Lâm Văn Tịch cũng có thể cảm giác được bên trong đã ướŧ áŧ nóng cháy, khoảng một tháng nay, cậu cứ cảm thấy nơi đó của mình ướt đến lợi hại, cứ như bình thường cũng có nước chảy ra, khiến cho cậu có hơi ngứa ngáy, bình thường cứ khiến cậu không tự chủ được mà len lén ma sát chân, cậu lại không dám nói loại chuyện xấu hổ này với nam nhân, mỗi khi tắm mình nhìn thấy bên trên qυầи ɭóŧ của mình dính vệt nước cậu đều đỏ mặt, nhiều lần ngứa đến chịu không nổi thực sự rất muốn có một vật gì đó vừa thô vừa cứng cắm vào. Cho nên cậu mới dụ dỗ nam nhân thao mình, thế nhưng Lê Diễm cứ mãi cự tuyệt.
Thế là Lâm Văn Tịch cố gắng chịu đựng, cậu cũng không biết tại sao hiện tại chỗ đó lại trở nên ướŧ áŧ và mẫn cảm như thế, cứ như không chịu nổi một chút kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ nào cả, hôm nay bị tay của nam nhân xoa đại hoa hạch ở phía ngoài, cậu đã thoải mái đến chịu không nổi, cho nên mới trở nên muốn như vậy.
Lâm Văn Tịch khẽ ngẩng đầu, hạ thân bị ngón tay của mình cắm vào, mặt trên cũng chậm rãi cương lên, chỉ với hai ngón tay ở bên trong mà Lâm Văn Tịch đã cảm thấy thoải mái không chịu nổi, hình như càng ngày càng phân bố ra nhiều dâʍ ɖị©Ꮒ hơn, trong màn đêm yên tĩnh vang lên tiếng nước nhóp nhép, hơn nữa lại có một phần chậm rãi chảy xuống bụng của Lê Diễm.
"Ưʍ... Chủ nhân... A...ha..." Lâm Văn Tịch khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477385/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.