“Dạ, em biết rồi, cám ơn anh.” Nhìn người bạn quan tâm mình như thế, vành mắt của Lâm Văn Tịch trở nên đỏ ửng, ***g ngực ấm áp, gật đầu. Đúng vậy, cậu không cô đơn, hiện tại trong bụng còn có một cục cưng đang bồi cậu mà.
Đối với chuyện Trần Mặc không hỏi về một người ba khác của cục cưng, Lâm Văn Tịch âm thầm thở dài một hơi, cũng cảm thấy ấm áp vì anh ấy thiện giải nhân ý, hơn nữa anh ấy cũng không dùng ánh mắt quái dị để nhìn mình, thậm chí còn rất vui vẻ, trên đường đi về, thấy vài tiệm chuyên bán đồ cho mẹ và bé còn dừng xe lại chạy vào trong mua thật nhiều thuốc bổ cần thiết cho khoảng thời gian mang thai, khiến Lâm Văn Tịch vừa ngượng ngùng vừa cảm kích.
Tuy rằng không thể làm phẫu thuật được, thế nhưng đã được biết một tin tức như thế, lúc đầu chỉ có cảm giác sợ hãi không thể bỏ qua nhưng hiện tại trong lòng lại có chút hài lòng. Đã biết thân thể thế này không có khả năng lấy vợ sinh con, sau này lại không thể nào ở cùng một chỗ với nam nhân, vốn cho rằng mình sẽ phải sống hết một cuộc đời như thế, kết quả lại có con, nghĩ đến cuộc sống trong tương lai, không chỉ có một mình mình, có thể có một cục cưng cùng cậu, hơn nữa còn là cục cưng của mình, sẽ ngọt ngào gọi mình là ba, cậu liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Cho nên vô luận như thế nào, nhất định phải để cho cục cưng mạnh khỏe, sinh bé ra đời, nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477342/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.