“Không sao đâu. Tiểu Tịch, nếu như không thoải mái liền trở về sớm một chút đi.”
“Thế nhưng còn chưa tới lúc tan tầm mà.”
Trần Mặc cười cười, “Anh là ông chủ, chừng nào tan tầm là do anh quyết định, em vẫn nên về sớm một chút thì hơn, huống chi với cái tình trạng này bộ em định khiến cho tiệm của chúng ta lỗ vốn hay sao?”
“A… Xin lỗi…”
“Đừng xin lỗi, về sớm nghỉ ngơi một chút đi.”
“Cảm ơn.” Lâm Văn Tịch cảm kích gật đầu, nhưng ngay lúc trở về, cậu lại dừng bước trước quầy tạp chí.
“Có chuyện gì?”
“Ừm…” Hình như Lâm Văn Tịch có chuyện gì đó khó mở miệng, biểu tình trên mặt cũng có chút nhăn nhó, qua một hồi lâu mới nói được câu, “Em muốn mua quyển tạp chí này về…”
“Muốn gì cứ việc chọn đi. Không cần đưa tiền.” Trần Mặc ôn nhu cười đáp.
“Cảm ơn.” Lâm Văn Tịch cảm kích nhìn ông chủ trước mặt, rút quyển tạp chí có ảnh bìa là Lê Diễm ra, cậu không dám nhìn đến biểu tình của Trần Mặc, vội vã rời khỏi tiệm sách.
Nam nhân ở phía sau vẫn đứng đó mỉm cười.
Lâm Văn Tịch về đến nhà, nằm ở trên giường lăn lộn một chút, nhưng lại không có dũng khí mở quyển tạp chí kia ra, cậu cũng không biết mình bị làm sao nữa, rõ ràng cũng không dám đọc mấy tin kia, cuối cùng vẫn là nhịn không được mà muốn mua một quyển trở về. Qua hai cái cuối tuần, cậu vẫn không có bất kỳ tin tức gì về nam nhân kia, ngoài chuyện lần trước mạc danh kỳ diệu xuất hiện trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477335/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.