Trải qua một tuần, cuộc sống của Lâm Văn Tịch dần dần trở về với quỹ đạo, cơ bản mỗi ngày cậu sẽ đi làm rất là quy luật, thế nhưng thân thể càng ngày càng gầy, tình trạng nôn mửa sau khi uống thuốc xong cũng không được cải thiện, trái lại càng thêm nghiêm trọng hơn. Thậm chí Lâm Văn Tịch còn cảm thấy da của mình cũng bắt đầu trở nên kém đi, sắc mặt cứ luôn không được tốt. Bà Vương xem vào mắt lo trong lòng, sợ Lâm Văn Tịch mắc phải bệnh gì đó, nhiều lần bảo cậu đi bệnh viện nhưng bé con lại không chịu. Trước đây lúc ăn cơm thấy thứ gì đó béo ngậy liền sẽ buồn nôn, mà càng về sau, chỉ ngồi trong tiệm sách cũng sẽ cảm thấy khó chịu muốn nôn. Trần Mặc tinh tế rất nhanh liền phát hiện ra điểm này, cũng nói với cậu nếu như thân thể khó chịu thì cứ đi khám bệnh trước, không cần miễn cưỡng tới làm đâu. Lâm Văn Tịch lại cứ luôn nói rằng cậu không sao, chỉ là gần đây dạ dày có chút lạnh nên khó chịu thôi. Kết quả chính là Trần Mặc đưa cho cậu không ít thuốc dạ dày.
Khi về nhà vừa vặn thấy một sạp trái cây bán hoa quả, không biết tại sao đột nhiên Lâm Văn Tịch lại đặc biệt nghĩ muốn ăn sơn tra, liền mua một ít. Về đến nhà vẫn cứ ngậm suốt phát hiện cảm giác cũng khá, Lâm Văn Tịch cảm thấy hay là mình nên mua nhiều hoa quả một chút để ăn mới tốt. Nhất là khi trời đã vào thu, ăn nhiều hoa quả chua đối với thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477334/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.