Gì chứ? Đã trễ vậy sao? Lúc Uyển Ngư từ phòng bệnh của Ngọc Tuyết đi ra chỉ mới 1 giờ kém 5 phút thôi, mà bây giờ đã 3 giờ rưỡi rồi, vậy cô bị mắc kẹt ở thang bộ tận 1 tiếng mấy sao?
Uyển Ngư cứ tưởng nó chỉ mới 20 phút mà thôi không ngờ lại trễ như vậy rồi, cô cũng lấy lại bình tĩnh đôi chút cô liền lau nước ở trên miệng rồi lau nước khi lúc nãy cô phun ra.
Uyển Ngư lau xong cũng bẽn lẽn mà đi vào bên trong hâm đồ ăn rồi mang ra phòng khách ăn và xem tivi cùng mẹ cô.
Uyển Ngư vừa ăn vừa phàn nàn vụ việc cô vừa gặp phải trên đường về nhà.
" Lúc nãy con đi về lại gặp chuyện khiến con rất bực bội "
Nghe Uyển Ngư nói vậy mẹ cô đang xem tivi thì quay lại nhìn cô.
" Con gặp chuyện gì sao? "
Mẹ Uyển Ngư hỏi liền không chần chừ nữa mà ngay lập tức kể lại cho mẹ cô nghe.
" Lúc nãy con từ bệnh viện của Tiểu Tuyết về thì con lại đụng phải một cô gái "
Mẹ Uyển Ngư nghe cô nói đụng phải người mà bà liền lo lắng hỏi cô tấp nấp.
"Con đụng người ta sao? Vậy con có sao không? Người ta không bị thương chứ? "
" Con không sao hết, mẹ cứ yên tâm đi "
" Vậy thì tốt, rồi chuyện gì khiến con bực vậy? "
" Con có ý tốt đến đỡ cô ta ấy vậy mà cô ấyại nói con nhà nghèo này kia, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3494928/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.