“ Biết rồi “
___________________________
Uyển Ngư cùng Mạch Ngôn lên tới phòng thì anh cởi áo sơ mi và quần tây ra khỏi người, cô liền đỏ mặt mà che mắt quay lưng đi chỗ khác.
“ Anh...anh làm cái gì vậy hả? “
“ Có gì em phải ngại chứ? Có gì mà tôi không thấy của em, có gì của tôi mà em không thấy đâu cơ chứ “
Mạch Ngôn tiến lại phía sau lưng Uyển Ngư rồi ép sát vào người thì thầm bên tai cô và cô cảm nhận được cái gì đó ở phía dưới, cô liền quay lưng lại thì bị anh ép sát vào tường.
“ Anh...anh đừng có mà lưu manh mau...mau đi tắm đi “
Uyển Ngư quay mắt sang chỗ khác rồi thúc giục Mạch Ngôn mau vào phòng tắm, Mạch Ngôn liền cười nhẹ rồi cũng quay lưng đi vào trong, cô bên ngoài liền thở vào nhẹ nhõm.
“ Chết tiệt ở đây có ngày mình sẽ phát điên vì anh ta mất “
Rồi Uyển Ngư nghĩ đến cảnh mà Mạch Ngôn không mặc đồ và chỉ mặc mỗi quần con thì cô lại mỉm cười e thẹn mặt ửng hồng.
Khi Uyển Ngư biết mình đang suy nghĩ biến thái thì xua đuổi mấy cái cảnh dâm tặc kia ra khỏi đầu cô ngay lập tức.
Uyển Ngư lắc lắc đầu vài cái lấy lại vẻ bình thường rồi đi đến tủ quần áo lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.
Rồi Uyển Ngư chợt nhớ ra rằng, lúc nãy Mạch Ngôn đi vào mà chẳng mang theo bộ đồ nào cả, đúng lúc đó anh từ phòng tắm đi ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3489146/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.