Ở quán cà phê gần tập đoàn The Face, có hai cô gái ngồi đối diện với nhau. Một cô gái mặc trên người toàn đồ cao cấp, còn cô gái còn lại thì ăn mặc rất lôi thôi, trông có vẻ ngèo khó.
Cạch...tách cà phê được đặt xuống bàn.
Cô gái ăn mặc cao cấp chính là Thảo Ly. Thảo Ly nhìn cô gái ăn mặc lôi thôi trước mặt thì cảm thấy rất chướng mắt. Cô khoanh tay lại cao giọng nói:
"Cô là nhân viên quét dọn ở buổi triển lãm sắp tới?"
"Vâng!"
"Tôi biết hoàn cảnh của cô nên tôi sẽ giúp cô..."
Thảo Ly vừa dứt lời, đôi mắt một mí của cô gái kia được mở to hết cỡ, gương mặt lộ vẻ vui sướng không thể kìm được.
"Có thật cô sẽ trả tiền viện phí giúp mẹ tôi không?"
"Đúng, vwosi với điều kiện!"
"Điều kiện gì? Điều kiện gì tôi cũng đồng ý hết á, chỉ cần cô có thể trả viện phí cho mẹ tôi là được."
Thảo Ly nhếch môi cười, lấy một tẹp phongbif trong túi sách ra đặt lên bàn đẩy về phía cô gái đang vui mừng kia.
"Đây là 1/2 số tiền, nếu cô hoàn thành tốt tôi sẽ trả nốt phần còn lại cho cô."
Cô gái đó nở cười vui sướng ngay lập tức cầm tẹp phong bì lên mà không biết rằng điều kiện của cô gái xinh đẹp trước mặt vô cùng xấu xa.
***
Hà Nhiên đưa Nguyên Khôi lên sân thượng, hai người đứng đối diện nhau. Tâm trạng cô bây giờ không hề tốt một chút nào. Đúng cô vẫn còn yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ta-gap-nhau/2542938/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.