Thủy Linh Khí đầy hang, một chút cũng không dính vào những t.h.i t.h.ể này. Trong hang động còn có mấy chục t.h.i t.h.ể được bảo quản tương đối hoàn hảo, tư thế ch/ết giống hệt những t.h.i t.h.ể bên ngoài, nhưng nhìn kỹ, vẫn có thể thấy một số đã ch/ết lâu hơn.
Quần áo trên người đã mờ nhạt, một số vẫn còn rất tươi mới, ngoại trừ sắc mặt trắng bệch một chút, không có khí, nhìn qua cứ như đang ngủ. Tần Uyển nhìn quanh hang động, không tìm thấy người vừa nói chuyện.Nàng gọi:
“Này?”
Đối phương không đáp. Nàng lại hỏi:
“Ngươi là người hay là quỷ?”
Nàng lại nghĩ, có lẽ là yêu? Thế là lại thêm một câu:
“Hay là yêu gì?”
Đột nhiên, có ánh mắt nhìn về phía nàng, hù nàng xoay đầu lại ngay lập tức, mới thấy ở góc một bên hang động có một tảng đá, trên tảng đá có một người phụ nữ đang ngồi khoanh chân. Trên đầu người phụ nữ đó đội một tòa tháp nhỏ tinh xảo cao khoảng một tấc.
Tháp có màu lưu ly, phát ra ánh sáng mờ ảo, bao phủ lấy cơ thể nàng ta, giống như khoác cho nàng ta một lớp áo choàng ráng chiều. Tần Uyển thầm nghĩ:
“Đây là bị trấn áp, hay là Bảo Tháp hộ thân?”
Nàng hỏi:
“Ngươi là người hay là quỷ hay là yêu?”
Lại nhìn vào quần áo người phụ nữ đó, kiểu dáng hơi quen mắt. Trước đây, trên cây đại thụ, những người vây công nàng có người mặc loại quần áo này. Quần áo của Tiên Môn Tông Phái giống như đồng phục, đều chọn một màu chủ đạo, sau đó thêm chút viền trang trí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4679162/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.