Tần Uyển lập tức quay đầu, lại phát hiện thêm thi thể. Lần này là t.h.i t.h.ể một tiểu mỹ nữ, trông rất xinh đẹp, chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, nằm nghiêng trên mặt đất, giống như ngủ say. Eo tiểu mỹ nữ cũng đeo một miếng Ngọc Bài bị vỡ, ghép lại, trên đó viết:
“Lạc Hà Tông Phi Hà Phong Đoạn Phỉ Phỉ.”
Tần Uyển chọn một nơi địa thế hơi cao hơn một chút khô ráo, chôn cô gái nhỏ vào, không đụng chạm đến đồ đạc của nàng ta. Nàng lại đi về phía trước không xa, lại thấy thi thể. Mặc quần áo bất phàm, nhưng không có Ngọc Bài nhận dạng, không rõ lai lịch, trong Túi Trữ Vật của nàng ta tìm thấy một Hộp Ngọc đựng Nguyệt Hoa Lưu Tương, và một số Đan Dược thông thường khác.
Tần Uyển đói bụng, lại dùng Khống Thủy Thuật rửa sạch tay, nồi, nấu thịt thỏ khô lấp đầy bụng, sau đó cọ sạch nồi, rồi nằm vào trong. Vật lộn lâu như vậy, nàng cũng buồn ngủ. Giấc ngủ của nàng vẫn khá nhiều, nếu không tu luyện, một ngày có thể ngủ đến bảy, tám canh giờ.
Tần Uyển nhắm mắt lại, vừa mới có chút buồn ngủ, liền thấy trong sương mù đột nhiên bước ra một con Cửu Vĩ Hồ Ly toàn thân mờ mờ ảo ảo hơi nước. Dáng vẻ của con hồ ly vô cùng duyên dáng, cái đuôi phía sau đung đưa, giống như Khổng Tước xòe đuôi.
Đôi mắt nó như có ma lực nhìn chằm chằm vào nàng, như muốn hút hồn nàng đi, nhưng nàng lại cảm thấy nó rất thân thiết, cứ như nhìn thấy bậc trưởng bối trong nhà. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4679161/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.