Cô không nhịn được đoán mò lần nữa: Hồ Ly mẹ chẳng lẽ cảm thấy ta khó nuôi sống, thà để lại lãng phí sữa, lại còn kêu gào rước lấy nguy hiểm, chi bằng vứt bỏ sớm, bóp ch/ết nguy hiểm, còn có thể dành phần sữa còn lại cho bảy con kia.
Điều này rất phù hợp với bản tính ưu thắng liệt bại của động vật hoang dã.
Rất nhiều loài vật đều vậy, trong một ổ ấu tể, chỉ có một hai con hoặc hai ba con mạnh mẽ nhất mới có thể sống sót.
Là sản phẩm bị đào thải, giống như thuyết chọn lọc tự nhiên ở thế giới hiện đại. Tần Uyển quyết định không nghĩ nhiều nữa.
Nghĩ nhiều như vậy, Hồ Ly mẹ cũng sẽ không tha cô về cho uống thêm ngụm sữa nào, chi bằng nghĩ cách sống sót.
Vì hấp thu Nguyệt Quang có tác dụng, bất kể vừa rồi là mộng cảnh, hay là ký ức truyền thừa huyết mạch thật, nhân lúc Nguyệt quang đêm nay tốt, phơi bày nhiều một chút, hấp thu nhiều một chút, tranh thủ cho mình một chút hy vọng sống sót.
Đột nhiên, nguyệt quang xung quanh cô trở nên ảm đạm.
Cảm giác ấm áp biến mất, hàn khí ban đêm theo gió núi ập đến.
Tần Uyển mở mắt, nhìn lên Nguyệt Luân trên đầu, nguyệt quang treo cao, trên trời ngay cả một đám mây cũng không có, không phải là nguyệt quang bị mây che khuất. Nhưng, ánh sáng xung quanh cô quả thực đã biến mất.
Ngược lại, bên cạnh có một đường ánh sáng.
Cô quay đầu nhìn lại, Ôi chao! Hồ Ly mẹ cùng bảy con ấu tể kia trông như đang tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4644129/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.