Chẳng lẽ Hồ Ly mẹ thấy cô hay khóc hay kêu, sợ thu hút dã thú làm hại những đứa con khác, nên vứt bỏ cô? Hay là vì cô quá gầy yếu, nhìn qua là biết khó nuôi sống, nên dứt khoát từ bỏ trước?
Đây là nơi hoang dã, cô vừa rồi lại còn kêu gào, sẽ không gặp nguy hiểm chứ?
Tần Uyển sợ hãi, vội vàng bò xuống dưới khúc cây khô, thu mình vào chỗ sâu nhất dưới thân cây.
Cô vừa chui vào, tiếng vật nặng va chạm vào thân cây truyền đến, cùng với mảnh vụn gỗ rơi xuống trước mặt.
Một đoàn bóng tối “Vút” một cái lướt qua trước mắt.
Cô men theo đoàn bóng tối kia, thị tuyến hướng lên, một con chim ưng sải cánh rộng hơn một trượng, giống như chiến cơ cất cánh, kéo lên một góc bốn mươi lăm độ, bay lên cao.
Cô vừa thoát ch/ết dưới móng vuốt của chim ưng.
Tần Uyển sợ đến mức liều mạng chui vào sâu hơn dưới khúc cây khô, cố gắng ẩn mình thật kỹ.
Cô không muốn sợ hãi, nhưng toàn thân run rẩy không kiểm soát được.
Bị Hồ Ly mẹ vứt bỏ, phải làm sao đây.
Có thể sống sót được không đây.
Cô nhỏ bé như vậy, không có khả năng cầu sinh nơi hoang dã a.
Săn mồi thì phải săn kiểu gì? Cô còn chưa lớn bằng một con thỏ nữa. Ăn côn trùng sao?
Tần Uyển tự hình dung cảnh tượng đó, liền cảm thấy dạ dày cuộn trào, lại có chút đói bụng.
Vừa rồi các huynh đệ tỷ muội đều đang b.ú sữa, cô thì khóc, một ngụm sữa cũng chưa kịp uống, đã bị vứt ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4644124/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.