Tiếng loảng xoảng bất ngờ vang lên thật lớn, cửa kiếng vỡ tan tành. Mục Lăng lăn tròn vào như cơn lốc, Kỷ Thanh Sương chưa kịp phản ứng, tay cô ta run lẩy bẩy buông con dao găm khiến nó rơi "keng" trên sàn nhà, lăn long lóc mấy vòng.
Nhanh như chớp, một con dao găm khác bay xượt qua mặt cô ta, cắt một đường thật sâu khiến máu lập tức ứa ra.
Kỷ Thanh Sương ôm mặt hét lên nhưng máu tươi vẫn không ngừng phún ra, cô ta sợ hãi tột độ ngã xuống ngất xỉu.
Hòa Lam đã bất tỉnh, Mục Lăng xốc cô dậy, nhẹ nhàng sờ lên trán cô rồi khẽ nhíu mày. Cô ta nhanh chóng ẵm Hòa Lam bước ra cửa.
Khung cửa chính lại bị đá mở toang ra lần nữa.
Lần này Diệp Hoa Nồng thấy được khuôn mặt trang nhã nhưng lạnh lùng của Bạch Tiềm. Trên mặt cậu không hề có nét giận dữ mà là nét bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ.
Bạch Tiềm lửng thững bước tới bên cạnh Diệp Hoa Nồng, cất giọng hết sức điềm tĩnh nói: “Tôi mới ra ngoài một lát mà bà đã ra tay rồi ư? Nóng lòng quá nhỉ?”
Hiện tại chỉ còn có hai người bọn họ, Diệp Hoa Nồng cũng không cần đóng kịch nữa: “Bạch Tiềm, mày muốn thế nào?”
Bạch Tiềm đi lẫn quẫn quanh bà ta nói: “Tôi nghĩ bà nên nhạy bén nắm bắt thông tin một chút. Bên phía nhà họ Kỷ đã không ổn rồi sao bà lại còn dựa dẫm vào bọn họ cơ chứ?!”
“Mày tưởng tao sẽ sợ mày sao? Coi như tao thua ván này.” Sắc mặt Diệp Hoa Nồng lạnh như tiền.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-niem-kho-noi/1522539/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.