EDITOR: KINH THUẾ
Nam nhân bước xuống từ Thái Cực Đồ, nói: “Tới đây.”
Bạch Tỳ trố mắt, thân thể uốn éo, đi từng bước về phía nam nhân, thân mình đau đớn cũng không để tâm. Nam nhân cau mày, dường như không hài lòng tốc độ của nàng, có lẽ không nhịn nổi nữa, hắn bước lên một bước, khoảng cách rút ngắn lại, cầm lấy tay nàng, bước lên Thái Cực Đồ. Từ lòng bàn tay truyền đến ấm áp, rất nhanh lan tỏa đến toàn thân, ân cần săn sóc miệng vết thương, Bạch Tỳ ngửa đầu nhìn, bọn họ giống nhau đều có đôi mắt màu kim sắc.
Khổn Tiên Thằng vỡ thành mấy đoạn, Thái Cực Đồ cũng bị nam nhân bỏ vào trong túi.
Đoàn Tụ chân nhân cách đó không xa đang giữ lấy một thiếu nữ, áo trắng nhuốm máu: “Ha ha ha, sư điệt tốt, đừng trách sư thúc ta lòng dạ độc ác, muốn trách thì trách đồng môn của ngươi, ha ha ha.”
“Thả nàng ra.” Bạch Tỳ không ngờ Đoàn Tụ chân nhân sẽ lấy Vương Linh để uy hiếp.
“Thả nàng bổn tọa sẽ như thế nào?”
Đoàn Tụ chân nhân nhổ ra một búng máu, hư ảnh sau lưng vùng lên, khoảng không bị xé rách ra, “Bạch Tỳ, sớm muộn gì ngươi cũng là của bổn tọa.” Dứt lời kéo Vương Linh nhảy vào khe, nửa người Vương Linh còn ở ngoài nghe vậy run lên, thì ra chấp niệm của Đoàn Tụ sư thúc với Bạch Tỳ sâu như vậy, có thể thấy sư thúc yêu sâu lặng.
Trên tay thoáng buông lỏng, nam nhân bước ra, biến mất trong không trung, Vương Linh kêu lên một tiếng, cả người thoát khỏi khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-yeu-khi-rat-nang/63877/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.