Dương Minh Anh Tuyềncó thói xấu là rất lâu tỉnh ngủ. Sáng nào bước xuống cầu thang cũng suýt nữa hụt chân, Lục Thiên sống ở đây đã lâu cũng biết, có hôm cô chút nữa ngã cầu thang làm anh không khỏi lo lắng.Nếu như anh quay trở về Mỹ thì ai sẽ chăm sóc cô những lúc như vậy!?
Anh Tuyền ngáp ngắn ngáp dài đến bàn ăn nhìn thấy một tô mì trường thọ ở trên bàn.
-“Ủa? Mì trường thọ! Sinh nhật ai sao?”
-“Công ty sáng nay có buổi họp sáng sớm. Con đi trước.” Lục Thiên không nhìn tô mì ở trên bàn liền quay lưng đi.
-“Lục Thiên… ăn đã rồi đi.” Lục Kiều Ân gọi anh, nhưng anh không ngoảnh đầu lại.
Dương Minh Anh Tuyền lúc này mới tỉnh hẳn, ngớ ra hôm nay là sinh nhật anh! Trời ơi thế mà cô lạiquên mất, anh sinh 24/11 còn cô sinh 24/12!! Cô nhìn vẻ mặt buồn rầu của bà Lục.
-“ Lục Thiên chưa bao giờ ăn mì trường thọ.”
-“Gì chứ?”Anh Tuyền rất sững sờ, cô không tin nổi vào tai mình. Nhìn bát mì chưaai động vào ở trên bàn cô cảm thấy trong lòng hơi đau. Tại sao anh lạikhông ăn mì trường thọ… vì anh không thích hay là không quen ăn…
-“Bát mì đó, dì tự xử đi!” Cô nhất định sẽ bắt Lục Thiên nếm thử mùi vị của bát mì Trường thọ! Nhưng là do cô nấu.
****
Lục Thiên dường như tâm trạng cũng không được tốt, liên tục đâm đầu vào làm việc bỏ luôn cả giờ ăn sáng và ăn trưa. Anh cũng không hiểu mình tứcgiận vì bát mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-em-van-doi/3042637/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.