Lục Thiên đưa Anh Tuyền về, cô không thèm liếc Lục Thiên đến một cái liền mở cửa xông thẳng vào nhà.
-“Anh Tuyền hôm nay thế nào con?” Dương Minh Hạo thấy Anh Tuyền thì liền bỏ tờ bảo đang cầm trên tay xuống hỏi han.
-“Cũng bình thường thôi ạ!” Anh Tuyền trả lời xuề xòa.
Ngay lúc cô bỏ lên phòng thì Lục Thiên cũng bước vào cửa cùng với bà Lục. Anh ngồi xuống so-fa đối diện với Dương Minh Hạo.
-“Dự án đầu tư thất bại, công ty lỗ vốn mấy tỷ, mấy tháng qua xuống dốc cũng rất nhanh chóng.” Lục Thiên lạnh lùng cất tiếng.
-“Lục Thiên, cảm ơn cậu đã giúp đỡ.”
-“Ta và mẹ cậu đã bàn bạc không biết là …” Dương Minh Hạo đưa mắt nhìn bà Lục.
-“Lục Thiên, hay là con chuyển đến sống ở đây đi, sống ở ngoài cũng không tiện ăn uống rồi bàn bạc công việc…”
Vừa hay Anh Tuyền từ trên lầu đi xuống nghe thấy. Cô cười khỉnh tiến lại chỗ gần bà Lục.
-“Không phải là người của Dương gia tại sao lại có thể ở lại!?”
-“Anh Tuyền con …”
-“Ha, bộ con nói sai sao? Bố cũng thật rộng rãi, đuổi người nhà của mình đirồi mời người lạ vào nhà ở!” Anh Tuyền vừa nói vừa tiến tới nhà bếp, vừa bước được vài bước lại nhớ ra:
-“À, ngày xưa mẹ còn ở đây, đều là mẹ tự mình làm việc nhà. Bố đuổi hết người giúp việc đi!”
Hàm ý rất rõ ràng, mặt bà Lục hơi biến sắc, cô đang ám chỉ bà phải làm hếtcông việc nhà. Bà Lục quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-em-van-doi/3042626/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.