-“Nếu rảnh rỗiquá, thì hay nghĩ xem làm thế nào để giúp cho ba cô đi! Có buồn cười hay không khi con gái đã lớn vậy rồi mà Dương Minh Hạo vẫn phải cồng lưng bù đầu nghĩ cách cứu công ty. Giờ tôi đã hiểu tại sao ông ta lại có vẻ già hơn trước tuổi rồi.”
Ngôn ngữ thật sắc bén … từng nhát đâm vào trái tim cô. Cô tức giận xuống xe, hùng hồn trừng người đàn ông bên cạnh mình.
-“Anh thì có gì tài giỏi, mẹ anh không phải cũng vì tiền của bố tôi mà lấy ông ấy hay sao? Anh cũng chỉ là ăn theo thôi.”
Cảm thấy mình dường như đã nói sai gì đó, cô lại tiếp tục quay mặt đi nênkhông nhìn thấy Lục Thiên mặt đang đen lại. Anh không thèm đáp lại cô,bước vào trong tòa cao ốc.
-“Chào Lục tổng, đây là tài liệu tình hình công ty trong tháng này…”
Ya, kia không phải là trợ lí Từ sao, sao anh ta lại cung kính với Lục Thiên như vậy? Chẳng lẽ bị khí chất của anh ta lừa cho rồi. Cái gì mà Lụctổng chứ.
Lục Thiên, anh không cảm thấy buồn nôn sao, chỉ là thay bố tôi giải quyết một chút công việc thôi mà. Vừa đang cười thầm tronglòng nhìn sang sắc mặt trợ lí Từ thì mặt cô liền hết xanh rồi đến đỏ.
Trời ơi, trợ lí Từ mà cũng bị anh ta dọa cho sợ đến vậy sao. Cô quay lại nhìn người đàn ông này lần nữa, anh đang nhíu mày, xung quanh anh tản ra một khí lạnh làm côbắt đầu rợn tóc gáy. Không lẽ anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-em-van-doi/3042625/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.