“Giản An Kiệt?” Triệu Du xách giỏ đồ lòng hoặc An Kiệt quay đầu lại, trước mặt cô là một người phụ nữ ăn mặc sành điệu, trang điểm khéo léo: “Là... Cậu là...” 
“Đúng là cậu rồi!” Triệu Du có phần kích động nói. “Vừa nãy mình còn không dám nhận, cậu thay đổi nhiều quá! Mình là Triệu Du đây, cùng học lớp mỹ thuật hồi lớp mười một với cậu, không lẽ cậu không nhớ mình?” 
Thực ra cô không có mấy ấn tượng nhưng vẫn lịch sự gật đầu đáp lễ: “Chào cậu!” 
“Ôi, tính cách không hề thay đổi, vẫn lạnh lùng như trước.” 
An Kiệt không biết phải tiếp chuyện thế nào, chỉ hỏi: “Cậu có việc gì không?” 
Triệu Du bắt đầu tấn công: “Cậu ấy à, sao vẫn đáng ghét như thế?” Cúi xuống nhìn thấy An Kiệt đang đẩy xe đồ, cô lại hỏi: “Mua nhiều đồ thế! À, Diệp Lận đâu? Cậu ấy có đi cùng với cậu không? Người con trai tốt đó, đã hai,ba năm rồi mình không gặp.” 
“Không phải cậu có việc gì sao?” Phải hỏi đi hỏi lại đến hai lần thì có thể biết cô không muốn trả lời như thế nào. 
Triệu Du đúng là thần kinh rồi: “Nói thẳng thì... hai người đã kết hôn chưa?” 
An Kiệt thở dài: “Cô Triệu...” Cô đang nói thì một người đàn ông bước tới, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người: “Triệu Du, cuối cùng cũng tìm được em! Nhoắng cái đã không thấy em đâu!” 
Người đàn ông này mặc áo măng tô, độ dài vừa phải, rất hợp với dáng người, nhìn thấy An Kiệt liền cười hỏi: “Đây là...?” Đương nhiên là có ý hỏi Triệu Du. 
“Bạn hồi cấp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-ha-mat/37676/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.