Ngày hôm sau, An Kiệt đánh răng, phát hiện kem đánh răng hết sạch: “Hy Thần, cho em xin một ít kem đánh răng của anh!” 
“Ừm.” Tịch Hy Thần rời vòi hoa sen, cầm chiếc khăn được xếp cẩn thận để một bên quấn quanh eo. 
“Vị bạc hà.” An Kiệt nhăn mày. “Lạnh quá 
Tịch Hy Thần lau khô tóc, đi tới trước bồn rửa mặt nơi cô đang đứng: “Sao không ngủ thêm chút nữa?” 
“Không ngủ được, cứ đến bảy giờ là em không thể ngủ được nữa.” Giọng cô vẫn còn ngái ngủ. 
“Thói quen không tốt.” Tịch Hy Thần nghiêng đầu thơm lên tai cô. 
“Buồn quá...” An Kiệt cười. 
“Hôm nay có chương trình gì không?” 
“Không có.” An Kiệt súc miệng xong, xả nước lạnh rửa mặt. 
“Vợ à!” 
“Ừm?” An Kiệt ngẩng lên, hai ánh mắt chạm nhau qua gương. 
Tịch Hy Thần mỉm cười dịu dàng: “Làm sao bây giờ, em nhìn xem, trên người anh bây giờ vẫn còn bao nhiêu vết tích!” 
An Kiệt ngây ra một lúc, không biết nói gì, gương mặt trong phút chốc bồng đỏ ửng. 
Lúc đó cô mới phát hiện ra, trên thân hình hoàn mỹ của người trong gương kia xuất hiện nhiều vết hôn. 
“Em... Được rồi.” 
“Ừm.” Tịch Hy Thần rõ ràng không có ý định bỏ qua dễ dàng như thế, khuôn mặt như đang che giấu ý đồ gì đó: “Em à, hôm nay không ra ngoài được không?” 
An Kiệt thót tim: “Không, không được, hôm nay em không còn sức nữa rồi.” 
Tịch Hy Thần nở nụ cười thầm mãn nguyện, dù muốn che giấu cũng không thể được. 
“Tịch Hy Thần!” 
Kết quả là An Kiệt kiên quyết hôm nay phải ra ngoài. Hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-ha-mat/37671/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.