Có thư của em không?” An Kiệt hỏi. 
Tịch Hy Thần cầm tập thư, đi vào: “Không có.” 
“Sao có thể thế được?” Giọng cô có vẻ chán nản. “Tuy nói là đợi thông báo, nhưng chắc không tệ đến mức không công ty nào muốn tuyển mình đấy chứ?!” 
“Trước mắt... chắc là như vậy!” Tịch Hy Thần nhìn cô đang đứng như tượng trên tầng trên, mỉm cười, chầm chậm tiến về phía phòng khách. “Có cần anh giới thiệu cho em một công việc không?” 
“Không cần, cám ơn anh!” 
Tịch Hy Thần nhướn mày: “Đúng là có chí khí!” 
Không để ý đến câu nói châm chọc của chồng, An Kiệt thở dài: “Làm thế nào bây giờ? Bọn họ yêu cầu tiếng Anh phải từ cấp sáu trở lên, em đạt tiêu chuẩn nhưng tiếc là không có giấy chứng nhận.” 
Cô kéo cánh tay chồng rồi ngồi xuống, vẻ nghĩ ngợi: “Anh đưa báo đây cho em.” 
Tịch Hy Thần đến bên, ngồi xuống cạnh cô, chuyển tờ báo qua: “Thật là không cần anh giới thiệu hả?!” 
“Em có học vấn, có nhan sắc, không cần phải nhờ cậy ai chạy cửa sau.” 
Tịch Hy Thần gật gù: “Nói cũng phải.” 
“Tịch Hy Thần, lấy giúp em cái bút, cái màu đỏ ấy.” 
“Ừm.” 
Anh lấy bút, loay hoay một hồi mà vẫn không tìm thấy, bèn vào bếp, ung dung pha cà phê. 
Công ty XX cần tuyển một luật sư, yêu cầu ít nhất hai năm kinh nghiệm... Công ty XY cần tuyển một thư ký, yêu cầu í nhất ba năm kinh nghiệm... Kinh nghiệm, kinh nghiệm... 
“Tại sao vị trí nào cũng cần tuyển người có kinh nghiệm nhỉ?! Vậy người mới ra trường chẳng phải sẽ không đủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-ha-mat/37667/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.