Tiểu hồ ly chạy vòng vòng quanh chân tôi, dấu hiệu em ấy muốn đi dạo lắm rồi. Tôi nhăn mặt, đang lười chết đi được, đi dạo cái gì chứ.
- Dẫn em đi dạo kìa! – Mama tôi lên tiếng
- Con lười lắm! – Tôi tiếp tục xem tivi – Tiểu hồ ly ngoan, mai chị dắt đi nhé!
- Bây chỉ hứa suông, nó mà biết nói là chửi bây “xạo” rồi!
Tôi thở dài, lấy sợi dây quàng vô cổ tiểu hồ ly dắt ra khỏi nhà. Tôi mà chậm trễ thì dám chắc sẽ còn nghe mama ca một bài ca bất tận. Tôi dẫn em ấy ra công viên gần nhà. Kiếm một ghế đá, tôi ngồi xuống, tiểu hồ ly rốt cuộc cũng chỉ có thể đi vòng vòng quanh cái ghế thôi. Hình như hơi bất mãn nên ẻm cứ nhìn tôi kêu ăng ẳng
- Haiz, yên đi! Ra công viên giờ này thì chỉ toàn các cặp thôi, đi đâu cũng thấy cảnh lãng mạn. Mày đâu muốn tao đóng vai kẻ cô đơn dắt chó đi dạo đâu hả?
- Có cần tôi ngồi đây để cô không làm kẻ cô đơn không?
Tôi chưa kịp ngước mặt lên thì hắn đã ngồi xuống bên cạnh tôi. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!
- Anh cũng đi dạo hả?
- Không, tôi chỉ ra đây, kiếm em nào cô đơn rồi ngồi chung thôi!
- Im đi, anh đang xỏ tôi đấy à?
- Haha
- Anh cười cái gì chứ?
- Cô có biết khi cô tức giận nhìn rất buồn cười không. Không những không làm người ta sợ mà còn khiến người ta muốn chọc cô mãi…
- Hứ, tôi dẫn tiểu hồ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-danh-cho-tinh-yeu-chung-ta/648469/chuong-11.html