Lần sốt hôm đó, Lâm Ninh được An Hoài Thương và Đàm Nhiễm đưa vào bệnh viện trung ương Đài Đông Nam, Đàm Nhiễm vừa hoảng vừa sợ, không kịp ngụy trang lớp áo khoác, chạy theo Lâm Ninh đến bệnh viện.
Bác sĩ chuẩn bệnh sốt siêu vi, thân nhiệt Lâm Ninh lúc đưa đến bệnh viện đã vượt 39 độ, Lâm Ninh nhập viện một tuần, thời gian nhập viện Lâm Ninh bước xuống giường cũng bị dì An và Đàm Nhiễm xem chừng.
Cô ăn không ngon miệng, miệng lưỡi đắng chát chẳng có mùi vị gì cả, ngửi còn không ra mùi, một tuần đó Lâm Ninh chỉ toàn húp cháo trắng.
An Hoài Thương và Đàm Nhiễm lo lắng quá, họ chăm cho cô từng miếng ăn đến từng ngụm nước, từng bước đi cũng phải đi theo sau xem chừng.
Lâm Ninh còn nghĩ, hai người họ có khi nào còn sợ cô uống nước bị mắc xương không?
Sau một tuần, Lâm Ninh sụt xuống bốn cân, xuất viện trở về căn hộ, sức khoẻ đã bình phục nhưng thân thể thì gầy nhom, tay chân ốm tong ốm teo đi, chiếc bụng lại lớn, e là cô đứng không vững với chiếc bụng kia.
An Hoài Thương rất lo lắng, cả ngày luôn theo sát Lâm Ninh, dì tích cực bồi bổ lại cho Lâm Ninh, đồ ăn đều phải đúng mức độ dinh dưỡng, mỗi ngày đều phải uống đủ ba ly sữa, không được thiếu một ml sữa nào. Uống canh hầm, ăn thêm trái cây và uống các loại vitamin bổ sung.
Trôi qua thêm một tuần tẩm bổ, sắc mặt Lâm Ninh hồng hào hơn, dẫu vậy cô cũng trông hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664537/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.