Phòng VIP tại họp đêm của Lục Tiến.
Phàm Dương cùng Lục Tiến và Trịnh Kiệt Luân ngồi trên sofa màu đồng, trước mắt là bàn trà lưu ly đặt những ly rượu đỏ.
Phàm Dương lườm qua Lục Tiến đang vui vẻ vô cùng, trạng thái rất bình thản.
Đây là dáng vẻ nên có của một tên đã gieo khổ đau vào người bạn thân sao? Anh cảm thấy cái tên họ Lục này một chút hỗ thẹn cũng không có.
Cơ mà, nhớ không nhầm thì có một lần Lục Tiến cùng với Trịnh Kiệt Luân thử thách bản tính đàn ông của anh, lần đó anh đã hôn cô gái ở trong họp đêm này, họ Lục này lúc đó rất chiêm ngưỡng đi.
Đã giấu vợ của anh, hại anh mồ côi vợ, còn dám dụ dỗ anh rơi vào người khác.
Nợ này anh tính sao cho hết đây?!
Phàm Dương liếc mắt, nâng lên ly rượu đỏ nhấp một ngụm rồi nói.
“Lần này cậu sang Pháp cũng phải hơn một năm mới trở về đúng không?”
“Đúng vậy” Lục Tiến tựa mình vào sofa thư giãn.
“Dọn dẹp cho xong Nhị bang và mớ rắc rối với băng đảng họ Diệp, có khi phải đến hai năm mới có thể trở về.”
“Vậy thì sẽ lâu lắm mới gặp lại Lục Vân Tiên rồi” Trịnh Kiệt Luân cười cười, cầm lên chai rượu chuẩn bị rót rượu, nói.
“Hôm nay phải uống hết mình với Lục Vân Tiên của chúng ta a.”
“Khoan đã” Phàm Dương ngăn lại hành động rót rượu của Trịnh Kiệt Luân.
“Đối đầu với nhiều kẻ địch như vậy, lại còn ở đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664473/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.