"Anh Dũng, anh hẳn là biết lựa chọn như thế nào".
Tôi bị câu này đập tỉnh, khó thở suốt nửa ngày mới hồi phục bìnhthường, đầu hơi choáng, Lâm Mi trong cơn ác mộng biến thành bộ xương khô như còn đang ở trước mắt, lòng tôi phiền muộn ghê gớm, cảm thấy thếgiới dơ bẩn không chịu nổi, muốn hút điếu thuốc, nghiêng người thiếuchút nữa đụng phải cô ấy.
Cô ấy là Ân Sinh, cô vợ trẻ còn đang say ngủ của tôi. Cúi đầu, tôicẩn thận quan sát, dưới ánh trăng, làn da trắng nõn của cô ấy thật xinhđẹp, hàng mi mảnh dẻ, bàn tay nhỏ nắm lại đặt bên miệng, ngón tay cáicách đôi môi màu hồng phấn không xa lắm, khi hít thở có tiếng mũi rấtnhỏ... Không được, tôi cảm thấy hốc mắt mình cay cay, lừa gạt cô gái như thiên sứ thế này, Trần Dũng, sao mày có thứ tâm địa độc ác thế?
Tôi cẩn thận đứng dậy, ra phòng bếp hút thuốc, khói thuốc hít vào rồi lại nhả ra, mùi thuốc lá thực hợp với tâm trạng của tôi bây giờ, vừađắng vừa cay. Cánh tay trần chạm vào vách tường, cảm giác lạnh lẽo lậptức truyền tới, chạy suốt sống lưng, kích thích thần kinh thanh tỉnh.Tốt lắm, tôi phải ra quyết định, vuốt mặt, tập trung lực chú ý, chuyệnđã xảy ra hôm nay tôi phải bình tĩnh suy nghĩ một chút.
Chịu ảnh hưởng từ truyền thống gia đình, tôi vẫn cho rằng phòng bếplà nơi rất hợp để suy nghĩ, trước đây khi còn trẻ bướng bỉnh, làm khôngít chuyện trêu mèo chọc chó, mỗi lần gây họa, mẹ đều gọi tôi vào phòngbếp để phạt, mặc tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cui-gao-khong-vuong-khoi-bep/1869714/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.