Canh cá đổi thành màu trắng sữa, nếm thử, hương vị vừa ănlắm; cà hấp mặn bốc khói thơm phức, múc ra đặt lên bàn, rắc rau thơm;hạt thông giã nhỏ để qua một bên, rắc lên dĩa trang trí cho đẹp mắt;trứng gà kho đổi màu đỏ au, cọng hoa tỏi non xào thịt đã xong.
Tôi vỗ vỗ tay, bốn món mặn một món canh đã xong, hoàn tất!
Nhìn thành quả to lớn, tôi vừa lòng cười tươi, cởi tạp dề, rửa tay,cầm cuốn "Giải thích về việc bồi thường tai nạn giao thông" mới mua lên, tiếp tục triển khai phương án tác chiến.
Tan nạn giao thông xảy ra, cả hai bên cầm lái đều có lỗi, dựa theo tỉ lệ lỗi mà phân chia trách nhiệm. Tiền bồi thường thì chia 4:6 hay 3:7đây? Nếu coi một trăm vạn là mười phần, vậy một phần là mười vạn, con số lớn như vậy chẳng lẽ chỉ dựa vào một câu của bên cảnh sát sao? Phí hộlý thì phải do bên tư pháp xem xét rồi công bố. Tôi đi làm hộ lý đượckhông nhỉ, chỉ cần tiết kiệm được ít tiền thì tôi đi làm công nhân laođộng giản đơn cũng được, mỗi ngày dọn phân và nước tiểu cho Chu PhúXương. Phí trị liệu do bên cảnh sát giao thông cân nhắc tình huống rồiquyết định. Trần Dũng đúng là tốt bụng quá đáng, chưa thông qua cảnhsát, người ta nói thiếu tiền liền vui vẻ mang tiền đi giao, tuy rằngcũng tính vào mức bồi thường, gia đình Chu Phú Xương cũng đã viết biênlai nhưng vẫn không phù hợp theo quy định pháp luật, không làm tốt hơn.Phí nuôi nấng con của nạn nhân đến khi tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cui-gao-khong-vuong-khoi-bep/1869693/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.