Trời đêm nay lặng gió, từ trong cửa kính nhìn ra chỉ thấy một màu đen mịt mù, thi thoảng mới nghe thấy vài tiếng côn trùng từ đằng xa vọng lại. Hành lang bệnh viện đều đã tắt đèn tối om, duy chỉ còn ánh sáng mờ mờ từ mấy căn phòng trực hắt lên bức tường đối diện, rồi kéo thành một vệt dài loang lổ.
Người đó khẽ kéo cửa, chậm rãi đi đến bên giường. Ánh sáng từ đèn ngủ hắt lên dáng người nhỏ nhắn đang nằm cuộn tròn trên giường bệnh. Cô ngủ rất an ổn, hơi thở đều đều, khi đôi mắt lạnh lùng kiên cường kia nhắm chặt, các đường nét trên gương mặt trở nên nhu hoà, mang theo chút gì đó ngây thơ và dịu dàng.
Hai hàng lông mày đang nhíu chặt của người đó vì hình ảnh này mà dãn ra.
Anh không nhịn được vươn tay, đầu ngón tay kiên nhẫn phác họa từng đường nét một, từ vành tai nhỏ xinh, trán, mũi, má, cằm, đến đôi môi hơi hé mở. Giống như cảm nhận được sự động chạm đột ngột, cô nhíu mày chép miệng, nghiêng đầu tránh đi.
Động tác của người đó vì thế mà dừng lại vài giây, rồi tiếp tục làm loạn, ngón tay cái miết nhẹ trên môi, đầu móng tay nhẹ bấm xuống một cái. Hai hàng mi dài của cô run rẩy, rốt cuộc cũng nâng lên, để lộ đôi con ngươi còn mơ màng vì thiếu ngủ, kèm theo đó là một cái vung tay thật mạnh theo phản xạ.
Anh chẳng cần dùng nhiều lực đã bắt được cánh tay đang vung lên của cô, đầu ngón tay bên kia vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-anh/4534262/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.