Phòng trọ nhỏ của Mạc Yên có đúng ba phòng, một phòng ngủ cho Đường Viễn ngày trước, còn có thêm một phòng ngủ dành cho khách. Vậy nên nếu cả hai người Đường Duệ, Lục Tự cùng ở lại cũng không sợ không có chỗ ngủ. Bất quá, hai người này, một người là chủ tịch Đường Thị, một kẻ là lão đại Diêm Minh, biệt thự lớn thì không chịu ở, rủ nhau chen chúc trong cái ổ nhỏ của cô làm gì chứ.
Còn nữa, nếu như là bạn thân chí cốt thì không nói làm gì. Nhìn hai cái người này đi, nhìn nhau "âu yếm" tới mức sắp tóe ra lửa rồi, từ lúc bước vào đây lại còn liên tục châm chọc nhau không ngừng nghỉ, Mạc Yên bất đắc dĩ đứng ở giữa thở dài không biết phải làm gì, thật sự đau đầu không chịu nổi.
"Đường tổng không ở lại chăm sóc vị hôn thê cho tốt mà còn tới chỗ nhóc con làm gì chứ. Cái chỗ này nhỏ như vậy, không biết Đường tổng ở có chịu nổi không? Dù sao hai chúng tôi cũng ở cùng với nhau một thời gian, cho nên bây giờ ở cùng một chỗ cũng không có gì bất tiện"
Lục Tự nói vô cùng lưu loát, hai từ "ở chung" như có như không được cố ý nhấn mạnh, chẳng qua là muốn nhân đó khiêu khích người đối diện. Ai ngờ, Đường Duệ nghe thế không hề tức giận hay khó chịu, chỉ thản nhiên nhếch khóe môi, chậm rãi đáp lời:"Không ngại không ngại. Hai chúng tôi ở cùng đã vài năm, đến chuyện Tiểu Yên thích ăn gì ghét ăn gì thức dậy lúc mấy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-anh/4534252/chuong-4344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.