Khi Mạc Yên tới nơi, A Bảo đã đứng trước cửa chờ sẵn, trên khuôn mặt điển trai tràn ngập vẻ sốt ruột. Thấy Mạc Yên đi tới, hai mắt anh liền sáng lên, biểu cảm đó đều nhanh chóng thay bằng sự vui vẻ. Mạc Yên bước tới gần, quan sát anh một hồi từ trên xuống dưới, không nhịn được nhíu mày:"Sao lại gầy như vậy rồi". Thời gian gần đây gặp mặt, mỗi lần A Bảo đều gầy đi một chút, cũng đen hơn, nhưng ánh mắt rất sáng, tràn ngập phong vị của đàn ông trưởng thành. Mạc Yên tuy rằng không yên tâm để A Bảo ở lại đây, nhưng A Bảo cũng đã hai mươi tuổi, cô cũng không thể hạn chế tự do của anh mãi. Dù sao, A Bảo là em trai của cô, thấy anh gầy như vậy, Mạc Yên vẫn cảm thấy đau lòng
A Bảo bị cô cằn nhằn cũng không hề khó chịu, trái ngược còn cảm thấy vui vẻ. Ánh mắt anh đảo qua chiếc cằm đã hơi nhọn của Mạc Yên, cũng lẩm bẩm phản bác lại:"Chị nhìn chị đi. Đã gầy đến mức cằm cũng nhọn lại rồi còn nói tôi".
Trong giọng nói của anh còn ẩn chứa quan tâm và đau lòng, thế rồi tầm mắt của anh chuyển tới chiếc hộp Mạc Yên đang ôm trong lòng. Mạc Yên cười nhẹ, đẩy về phía anh, khẽ mở miệng giải thích:" Là canh rau củ"
"Canh rau củ?"
A Bảo bị động tiếp nhận hộp canh Mạc Yên đưa tới, ngây ra như phỗng. Kí ức trong thoáng chốc ùa về, trong căn nhà nhỏ hẹp chỉ có hai người ngồi sát bên cạnh nhau, vừa cười vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-anh/4534244/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.