Anh hai
Anh cảm thấy, dường như anh hai thay đổi rồi. Mới có vài tháng, thời gian đầu còn thấy khó chịu, vậy mà tới bây giờ, giống như thay đổi thành một con người khác. Có khi bất giác ngồi cười một mình, mỗi khi anh nhắc đến em, ánh mắt anh ấy lại thay đổi. Anh không biết, mà có khi, anh biết rõ, nhưng không muốn thừa nhận, vì ánh mắt ấy giống như của anh ngày trước, dịu dàng và tham luyến biết mấy. Đã từ lâu lắm rồi, anh không nhìn thấy anh hai cười như vậy. Lẽ ra anh phải thấy mừng, mà sao tim đau nhói.
Có một lần, anh trốn ra khỏi viện, ngồi trong xe ô tô nhìn thấy anh ấy ôm em, cưng chiều xoa đầu em. Còn em cười vui vẻ, hai mắt sáng lấp lánh. Thời khắc đó, anh thậm chí còn muốn chạy ra khỏi, chạy về phía đó, nói với em tất cả. Dù rằng anh biết rõ, anh không thể, là anh lừa dối em,Tiểu Yên, tất cả là do anh.
Đó cũng là lúc, anh biết mình không còn trốn tránh được nữa.
Anh hai yêu em.
Người ta chẳng bao giờ có thể giấu được tình cảm qua ánh mắt. Anh nhận ra, lại không dám hỏi. Nếu như anh ấy thừa nhận, anh phải làm sao đây?
Anh hai là người anh kính trọng, là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Em cũng thế. Hơn nữa, càng để ý, lại càng thấy hai người giống nhau, và đồng thời, cũng phù hợp. Anh hai tài giỏi, cái gì cũng tốt, lại có một thân thể khỏe mạnh, có thể bảo vệ em. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-anh/4534237/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.