Cánh cửa "cạch" một tiếng mở ra, ba bốn người nối đuôi nhau đi vào trong căn phòng nhỏ mờ mờ tối. Một cô gái co người ngồi trên chiếc ghế mây ở một góc, trên tay cô là chiếc bút chì gỗ và một bức tranh còn đang vẽ dở. Ánh nắng từ ngoài cửa sổ hắt lên sườn mặt gầy gò của cô, khi nghe thấy tiếng động, cô gái chậm chạp ngẩng đầu, đôi mắt đen láy đảo qua nhóm người vừa tới, sau đó liền tiếp tục cúi đầu vẽ, đầu bút chì lướt nhanh trên nền giấy tạo thành từng tiếng xoàn xoạt nho nhỏ. A Bảo nhìn người con gái ngồi thu mình ở một góc, trên mặt đất là la liệt những bức tranh nhiều không đếm xuể, ở trên mặt bàn còn có vài ba khay thức ăn chưa hề động tới. Trong lòng bỗng dâng lên một cỗ lửa giận, anh nhanh chóng đi tới trước mặt cô, một tay cướp lấy bức tranh trên tay khiến cho cô hơi giật mình. Trên nền giấy trắng là chân dung người đàn ông tuấn tú đang mỉm cười, còn có những bức tranh rơi trên nền đất, mỗi bức mỗi bức đều là những biểu cảm khác nhau của người kia, có khi là nghiêm túc làm việc, có khi là mệt mỏi ngủ quên, mỗi cái nhắn mày nhíu mi đều được phác họa rõ nét tỉ mỉ. Chỉ là, ngần ấy bức tranh, gương mặt người con trai tuấn tú trên nền giấy, ngũ quan khắc sâu, dù là ở góc độ nào cũng đều là chân dung của cùng một người.
Cô gái bị cướp mất bức tranh cũng không tức giận, chỉ nhẹ nhàng rút ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-anh/4534216/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.