19. 
Ôn Tinh Trầm co chân lao về phía tôi. 
Người đàn ông mặc đồ đen phát ra một tiếng cười khó hiểu, đồng thời lao về phía Ôn Lạc Sa. 
Ôn Lạc Sa nghẹn ngào hét lên, ánh mắt không thể tin nhìn Ôn Tinh Trầm. 
Khi Ôn Tinh Trầm lao đến chỗ tôi, trùng hợp tôi đã tháo được dây thừng, tránh bàn tay muốn đỡ của anh ấy, đứng vững trên mép mái nhà. 
Khi đó, Ôn Lạc Sa đã bị con dao của người đàn ông mặc đồ đen đè lên cổ. 
Giờ phút này, thay vì sợ hãi đối mặt với cái c.h.ế.t, trong mắt cô ấy tràn ngập hận ý. 
“Ôn Tinh Trầm, anh dám?” 
“Năm đó anh g.i.ế.t người, em thay anh gánh tội, ngồi tù 8 năm, khắp người mang thương tích, thậm chí vĩnh viễn mất đi quyền làm mẹ.” 
“Em vì anh mà đã bỏ ra tất cả những gì em có thể, nhưng anh lại mất trí nhớ và kết hôn với người khác.” 
“Những điều này em đều tha thứ cho anh rồi, nhưng giữa em và cô ấy, anh lại lựa chọn để cho em đi c.h.ế.t sao?” 
“Tốt, rất tốt.” 
Ôn Lạc Sa dở khóc dở cười, trong mắt tràn đầy kiên định. 
“Bởi vì anh, cuộc sống của em đã nát rồi, nếu đã như vậy, em sẽ để cho anh vĩnh viễn không quên em!” 
Ôn Lạc Sa điên cuồng cười to, bỗng đẩy người đàn ông mặc đồ đen ra, duỗi tay ra, hướng về phía sau ngã thẳng xuống. (Tay không phải bị trói lên rồi sao? – Đây là lời của tác giả nha) 
Cô ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-loi-chia-tay-voi-qua-khu/3329487/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.