7. 
“Chị Nam Sơ, lần đầu tiên nhìn thấy chị, tôi hoàn toàn không nghĩ tới chị sẽ là vợ của anh Tinh Trầm.” 
“Nói thế nào nhỉ, bởi vì trông chị quá bình thường, hoàn toàn không xứng với anh Tinh Trầm.” 
“Tôi nghĩ rằng các tiêu chí tìm bạn đời của anh Tinh Trầm, chí ít cũng giống như tôi.” 
Cô ấy không chút kiêng kỵ mỉa mai, tôi đã lãnh tất cả. 
Tướng mạo tôi trông bình thường, đó cũng không phải là ngày đầu tiên tôi biết chuyện này. 
Nhưng tôi không ngờ rằng Ôn Tinh Trầm, người luôn tốt bụng, lại rất tức giận sau khi nghe lời này. 
“Ôn Lạc Sa, xin lỗi!” 
“Tôi không……” 
Ngược lại Ôn Lạc Sa lại cảm thấy ủy khuất trước, cô ấy đáng thương nhìn Ôn Tinh Trầm. 
“Em nói là lời thật, cô ấy không xứng với anh chút nào!” 
“Chuyện giữa chúng tôi, không đến lượt cô đánh giá.” 
Ôn Tinh Trầm hai đầu lông mày tràn đầy địch ý, thanh âm lạnh lùng. 
“Nếu cô không cần chúng tôi chăm sóc, chúng tôi sẽ không đến nữa, tôi sẽ mời y tá chăm sóc cô cho đến khi cô xuất viện.” 
Nói xong, Ôn Tinh Trầm giận đùng đùng kéo tôi ra khỏi phòng bệnh. 
Sau lưng vang lên tiếng thủy tinh nện trên nền đất, chia năm xẻ bảy. 
Mãi cho đến khi chúng tôi ra khỏi thang máy, Ôn Tinh Trầm mới chậm rãi buông tay tôi ra, nhìn tôi đầy áy náy. 
“Thật xin lỗi, Sơ Sơ, để em phải chịu ủy khuất rồi.” 
Anh đã cố hết sức bảo vệ tôi, nhưng trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-loi-chia-tay-voi-qua-khu/3329483/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.