Hứa Miểu cảm giác mình đang trở lại thời kì tình yêu cuồng nhiệt, mỗi ngày đều ở cùng nhau, cũng không cảm thấy chán.
Từ khi đóng cửa quán net, cậu mỗi ngày đều không có việc gì bận, bồi bà đi siêu thị, hoặc cùng Giang Nhất Phàm ủ ổ ở nhà, đôi khi hắn bận công việc, Hứa Miểu ở nhà chơi game, xem phim.
Tuy rằng bọn họ không có ở chung, mà kiểu sinh hoạt này hơn hẳn ở chung.
Trong phòng Giang Nhất Phàm đồ vật ngày càng nhiều thêm, từng cái từng cái xâm lấn sinh hoạt của hắn, lấp kín không gian, trở nên đầy ắp không thể tách rời.
Cuộc sống như thế, giống như là cuộc sống trên thiên đường, là cuộc sống mà xưa nay Hứa Miểu chưa từng trải qua, vẫn luôn ao ước.
Mà cho cậu được cuộc sống như vậy, ngoại trừ Giang Nhất Phàm, không ai có thể làm được.
Hứa Miểu hiện tại quá hạnh phúc, đến mức cảm thấy mùa đông không lạnh một chút nào, cũng thấy không còn đáng ghét chút nào.
Cậu trước đây vẫn luôn ghét mùa đông.
Bởi vì không có đồ ấm mặc, bởi vì đồ ăn không ăn nhanh là lạnh mất, bởi vì dễ sinh bệnh, liền phải bỏ tiền ra.
Bởi vì cha của cậu, bởi vì cùng Giang Nhất Phàm chia tay, bởi vì mua đông với cậu không có ấm áp, chỉ có cô độc cùng cực đoan.
May là, hiện tại đều cố gắng vượt qua tất cả.
Mùa đông cũng không còn đáng ghét nữa, biến thành thực ấm áp và thật đẹp.
Không có công việc nào cần phải ra ngoài, Hứa Miểu mỗi ngày ngủ thẳng đến hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-lai-moi-tinh-dau/1323723/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.