12
Giang Vân vẫn đang mặc váy cưới.
Chỉ có điều chiếc váy cưới rực rỡ và lộng lẫy của cô ta bị kéo lê trên sàn, lại còn có cả vết rách.
Vừa lôi thôi vừa rách rưới, không còn dáng vẻ lộng lẫy như trước nữa.
Đầu tóc cô ta rối bù, lớp trang đểm tinh tế trên mặt cũng nhòe đi vì khóc.
Mới chỉ hai tiếng đồng hồ mà cô ta như rơi từ thiên đường xuống địa ngục.
Từ nhỏ Giang Vân đã thuận buồm xuôi gió, muốn gì được nấy, chưa từng chịu đả kích lớn như vậy bao giờ.
Lúc này khuôn mặt cô ta tái nhợt, cả người vô cùng thảm hại.
Diệp Thời An lạnh lùng liếc cô ta một cái: "Giang Vân, cô còn có mặt mũi đến gặp tôi à?"
Giang Vân bước qua những lon bia trên mặt đất, đi đến bên cạnh Diệp Thời An.
"Thời An, em xin lỗi."
Giang Vân lặng lẽ rơi nước mắt, khóc không thành tiếng, trông rất đáng thương.
Diệp Thời An thờ ơ uống bia, không giống như trước đây, mỗi khi cô ta khóc là trái tim anh ta sẽ rối bời. Cho dù Giang Vân làm điều gì tồi tệ Diệp Thời An cũng sẽ tha thứ cho cô ta.
Nhìn thấy Diệp Thời An nhắm mắt làm ngơ, Giang Vân hoàn toàn hoảng sợ, sắc mặt càng trở nên tái nhợt.
Cô ta chủ động giải thích:
"Hắn là bạn trai cũ của em, bọn em đã chia tay từ lâu rồi. Cách đây không lâu bọn em có gặp nhau ở quán bar và uống chút rượu, cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-khong-co-nguoi/2755266/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.