“Cảm ơn!” Vừa dứt lời Ninh Triều đã bay đi mất.
Tóc vàng hoe đứng đằng sau nhìn ngu người: “Wow, trốn cũng nhanh thật đấy!”
Loại lời ngu ngốc gì thế này? Cái gì mà trốn nhanh? Một idol dự bị sẽ được người ta khen nhờ trốn nhanh à? Fans đến cũng đâu phải để xem chạy bộ!
Minh Nhiên nhìn bóng lưng Ninh Triều, anh là đội trưởng của SN4, tất nhiên nắm rõ tin tức trong công ty.
Anh biết nếu Ninh Triều ký hợp đồng, chắc chắn sẽ được bồi dưỡng để trở thành thành viên của SN4. Ngẫm xem, một idol, debut là idol đại diện của SN4, debut xong được người ta khen nhờ trốn nhanh có quái không?
Quái lạ hay không thì Ninh Triều không biết, cơm nước xong xuôi hắn lập tức đi tìm quản lý ký hợp đồng chính thức.
Quản lý họ Đường, mới ngoài 30 tuổi, mép tóc vì áp lực công việc mà đã lùi về sau không ít. Hiện giờ nhìn thấy Ninh Triều lại vui đến mức muốn mọc tóc tại chỗ.
Lão Đường thầm nghĩ nếu mọi chuyện đều thuận lợi, Ninh Triều thật sự gia nhập SN4 thì sau này nhóm sẽ không thiếu cơ hội nổi tiếng hơn.
Hắn và hội đồng quản trị không phải dạng chưa trải đời, từng gặp rất nhiều trai xinh gái đẹp. Không nói đâu xa, chỉ riêng Thịnh Thế này thôi cả công ty từ trên xuống dưới có ai xấu đâu?
Sở dĩ kinh tâm động phách lúc gặp Ninh Triều không phải chỉ vì trông cậu đẹp mà quan trọng là nét đẹp của Ninh Triều không theo kiểu đại trà. Mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-kho-cua-nguoi-co-tien-cau-khong-hieu-dau/2773959/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.