Độc giả nhỏ không khỏi đau lòng!
Cô biết Mẫn Ô là một tác giả chuyên nghiệp, làm việc không lương cũng chả có bảo hiểm năm loại cộng tiền quỹ nhà ở(*) gì đó. Chỉ dựa vào viết văn kiếm sống qua ngày, đói hay no mặc số trời nên khi nhìn thấy cơ hội bán bản quyền chắc hẳn sẽ động lòng.
Không chỉ vì lấy một khoản phí bản quyền, mà còn tự tin trong lòng rằng ba năm ko làm, đã làm thì tồn tại ba năm(*). Và còn để nhìn thấy tác phẩm mình sáng tác ra có thể phát hành theo một hình thức khác, làm cháy lên niềm mơ ước thuở bé.
(Ý chỉ sự thành công)
Nhưng đời đâu như là mơ! Đám tư bản đó thật sự không phải người!
Có rất ít nhà sản xuất để ý tới cảm nhận của tác giả, chỉ cần mua IP(*) về để biên kịch sửa mới là con đường đúng đắn! Ai quan tâm người yêu sách sẽ có suy nghĩ gì về nhân vật thế nào chứ?
*intellectual property: quyền sở hữu trí tuệ về văn học, nghệ thuật….
Ai lại quan tâm vai chính Thời Nguyên Nhậm là học giả hay nông dân, chỉ cần mua bản quyền về sửa cái là coi như xong chuyện. Mẹ ơi, đến biên kịch còn chê đây này! Gì? Đây là tiểu thuyết mạng dung tục chứ gì, xóa xóa sửa sửa thêm tình tiết!
Thời Nguyện Nhậm nhảy xuống nước là vì cứu trẻ con hả? Đổi thành cứu thiên kim nhà giàu!
Vì luật pháp mà cãi lại triều đình á? Thế đổi thành vì xin cưới trưởng công chúa mà tranh chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-kho-cua-nguoi-co-tien-cau-khong-hieu-dau/2773957/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.