Phôn không đồng ý - dĩ nhiên là không! Anh nghĩ, đề nghị vừa rồi xuất phát từ việc mẹ Tiểu Vũ đã nhất định không chấp nhận mối quan hệ này; và cô chọn cách này như một “sự đã rồi” buộc mẹ phải đồng ý với sự lựa chọn của cô. Suy nghĩ đấy làm anh có phần đau đớn - đau đớn chứ không phải chỉ là buồn; bởi nếu điều ấy là sự thật, thì có vẻ cổ tích tình yêu trong cuộc sống này, giữa một gã nghệ sĩ lang thang với một nàng công chúa là điều không bao giờ được những người thuộc giới thượng lưu chấp nhận cả. Nhưng, anh không thể nào vì sự đau đớn trong mình mà quyết định làm một điều rất có thể trở thành đau đớn với người khác - người con gái anh yêu. Anh không muốn! Anh không thể!
- Nghe này, em! - Phôn ngồi bệt xuống đất, cạnh sát bên Tiểu Vũ. - Anh sẽ đưa em đi chơi, nhé! Ngay lúc này, anh sẽ nghỉ việc và đưa em đi chơi...
- Anh luôn từ chối em! - Tiểu Vũ nói, bắt đầu thổn thức.
- Không! - Phôn nhẹ nhàng nắm tay cô. - Anh không bao giờ từ chối em gì cả! Anh đang cố từ chối ham muốn của mình, để giữ gìn cho em những thứ nguyên vẹn nhất.
Tiểu Vũ quay sang nhìn Phôn chằm chằm. Cô im lặng khoảng vài giây rồi bật cười khanh khách.
- Anh đang nghĩ gì vậy?
- Nghĩ đến đề nghị ban nãy của em! - Phôn thật thà.
- Đi khách sạn nghĩa là sẽ quan hệ với nhau à? - Tiểu Vũ hỏi, thật thà không kém.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-giac-mo-em-thuoc-ve/87928/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.