"Alo." Đầu dây bên kia yên tĩnh đến mức không có cả tiếng thở, Trương Hạo Linh nhìn điện thoại rồi lại nói: "Alo, Lý Đài à?"
"Ừm." Tiếng đáp lại rất nhẹ.
"Em làm gì vậy?"
"Không có gì." Lý Đài nhanh chóng đáp lại.
"Em không phải đang đi chơi với bạn sao? Vui không?"
"Khá vui."
Chử Huy ôm Lý Đài từ phía sau, tay luồn vào trong váy, từ từ di chuyển từ đầu gối lên đến giữa hai chân.
Trương Hạo Linh lại hỏi: "Vậy em gọi cho anh làm gì?"
Chử Huy khẽ nói bên tai còn lại: "Nói em nhớ anh ta đi."
Lý Đài nhắm mắt lại hỏi: "Anh đang bận à?"
"Dựng video thôi." Trương Hạo Linh nói một cách lơ đãng, "Sở Sở cứ gọi điện nhắn tin cho anh, anh cũng không biết nói gì với cô bé, hôm nay cửa tiệm tạp hóa cũng không mở."
Xoạch!
Chiếc váy hôm nay cũng chịu chung số phận.
Chử Huy cắn lên chiếc xương sống nhô lên, trừng phạt Lý Đài vì không nghe lời.
"Hả? Tiếng gì vậy?" Trương Hạo Linh chậm nửa nhịp hỏi.
"Không có gì." Lý Đài nghiến răng đáp.
"Ồ." Trương Hạo Linh không để ý nhiều.
Lý Đài co người trước ngực Chử Huy, muốn cuộn mình lại, muốn trượt xuống giường nhưng cánh tay anh lại vắt ngang eo, siết chặt lấy cô, gần như nhấc bổng cô lên.
Chiếc váy rách tuột xuống, Chử Huy sờ đến bầu ngực, xoa nắn mạnh một cái, Lý Đài kìm nén tiếng rên rỉ.
Lần này Trương Hạo Linh lại phản ứng rất nhanh, "Hả? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-doi-thanh-tinh/3597312/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.