Vẫn là tòa nhà ăn cơm tối qua, Lý Đài vừa xuống xe đã thấy Lưu tổng và Chử Huy đang đứng nói chuyện ở cửa.
Lưu tổng trông khá sốt ruột, tuy đang đối diện hướng của Lý Đài, nhưng dường như hoàn toàn không chú ý gì đến cô.
"Tôi cố ý đến báo cáo với ngài là tài liệu đã nộp rồi."
"Không cần báo cáo với tôi, cái đó không thuộc phạm vi quản lý của tôi."
"Ngài cứ nói vậy, dù sao cũng là ngài giới thiệu bộ trưởng Khổng cho chúng tôi quen biết, tôi cũng không thể phụ ân tình này của ngài."
"Chỉ là vừa hay cùng ăn một bữa cơm, không tính là ân tình gì."
Lưu tổng càng sốt ruột hơn, "Chử cục, ngài cho tôi một lời hứa đi, tôi đã đổ toàn bộ gia sản vào đó rồi."
"Chuyện của các anh tôi không quản được."
Lưu tổng lại tiến thêm một bước về phía Chử Huy, "Tôi nghe nói sáng nay Vương tổng cũng đến rồi, ông ấy có phải cũng đến tìm ngài không?"
Nhắc đến sáng nay, Lý Đài cảm thấy hơi chột dạ, cô chậm lại bước chân.
Chử Huy lùi lại một bước, giọng điệu không đổi: "Ông ấy có đến hay không anh đi mà hỏi ông ấy."
Nghe thấy động tĩnh phía sau, Chử Huy quay đầu nhìn Lý Đài, trầm giọng nói: "Sao chậm thế."
Lý Đài rảo nhanh bước đến, Chử Huy không để ý đến Lưu tổng nữa, ôm cô đi vào trong.
Phòng ăn vẫn ngồi đầy một bàn người, gương mặt có mới có cũ. Chử Huy ngồi ghế chủ vị, người ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-doi-thanh-tinh/3597311/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.