Đã 1 tháng rồi
Đã đến ngày 31 của cái tháng cô hồn, cái tháng kể từ ngày cô nhìn thấy Trần Khánh Dương bị tẩn tơi bời.
- Có đi nữa không đây? Cậu lề mề quá.
- Sắp xong rồi, chờ chút.
Khánh Dương lười biếng dựa thân vào cửa lớp. Mọi người trong lớp đã dung dăng dung dẻ đi về gần hết, còn cô thì vẫn lề mề xếp sách vở vào cặp.
- Cậu nhờ tôi dạy kèm mà, giờ đến tôi cũng phải chờ cậu là sao?
- Xong rồi đây.
Cô cười gượng, mặt hơi cau có, kéo khóa túi rồi cuống quýt chạy theo sau bóng lưng cậu ta.
Cô cắm đầu cắm cổ chạy về phía hành lang. Quái thật, dù sao chân cậu ta cũng dài, sao lại đi, nhanh thế chứ, sắp không đuổi kịp mất rồi.
- A!
Đầu cô đâm sầm vào một thân hình kì lạ, mơ hồ.
Nhưng sự cứng cáp này không thể ngờ, người này có tập luyện. Thân thể mới...săn chắc như vậy.
Cô cười thầm.
Cô ngước lên, mấp máy môi định nói câu xin lỗi thì một tia điện chạy qua người, đầu óc tự dưng lạnh băng, choáng váng đi.
Con mẹ nó, đụng nhầm người rồi.
Lại là tên gia hỏa Phạm Gia Khánh.
Lần trước cô gặp người ta liền tránh như tránh tà, còn dùng con mắt ghét bỏ nhìn người ta, còn mắng chửi hắn vài câu. Ai da cũng phải thôi, tại cô cứ nghĩ hắn thực sự là người xấu.
Hắn ta bất ngờ, nhưng không nói gì. Có thể thấy hắn ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dinh-doi-phia-sau-truong/2647476/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.