- Alô.
- Hỷ Trân đúng là mầy,không phải mầy đang ở công ty chứ?
- Rất tiếc mầy nói đúng,tao còn chưa xong công việc của mình.
- Cái gì?
Hỷ trân giơ máy ra xa: Không cần phải hét như vậy chứ Thành Thục.
- Hỷ Trân mầy có biết bây giờ là mấy giờ không? Hơn sáu giờ rồi đó.
- Thì sao?
- Tao tức mầy quá đi, lúc nầy mầy sao vậy? Im hơn lặng tiếng không nói không rằng,như trốn mọi người,cứ lao đầu vào công việc. Nè! Muốn chứng minh taì giỏi cũng không cần bán mạnh như vậy chứ?
Hỷ Trân thở hắt ra:Thành Thục bây giờ tao chỉ muốn biết mầy gọi cho tao là có chuyện gì không? nếu không có quan trọng trì cúp máy đi.tao còn nhiều việc phải làm lắm.
- Ê mầy phải ngưng ngay công việc cho tao,maủời khỏi công ty,lái xe về hướng Đồng Khởi! Nhanh Đi!
- Bây giờ àh?
- Ừ quá bar " Trúc Ly " đó là điểm hẹn. Mầy không đến thì sau nầy đưng nhìn mặt bọn tao?
- Nhưng....
- Từ công ty đến đây không xa,tao cho mầy 15 phút đó.
- Ơ Ơ....
Thành Thục đả tắt máy,tính cuả Thành Thục thì cô quá rỏ,nhỏ nói là nhỏ làm,dù muốn dù không thì Hỷ Trân cũng phải đi.
Nhìn bãn vẻ dở dang trên bàn,Hỷ Trân lắc đầu,còn làm gì được nủa chứ,vì cú điện thoại cuả Thành Thục mà cô đã mất đi sự hứng thú.
Xếp giấy tờ quan trọng bỏ vào tủ,Hỷ Trân cũng là người sau cùng rời khỏi công ty.
Hướng xe về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dau-tinh-yeu/2414888/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.