Chương trước
Chương sau
[Haru-kun, em về rồi đây!]

Giọng nói vui vẻ của Miyako vang vọng từ lối vào nhà.

Haruka và Reika ngừng di chuyển và nhìn nhau.

Với mồ hôi lạnh trên mặt, họ cẩn thận lắng nghe chuyển động của Miyako.

Miyako có vẻ đi vào phòng khách trước.

Haruka đắp chăn lên đầu Reika, còn chính anh thì ngồi trên giường.

Miyako, người dường như đã xác nhận rằng Haruka không có trong phòng khách, cuối cùng cũng lên phòng ngủ nơi Haruka và Reika đang ở.

Cửa phòng ngủ mở ra và Miyako từ từ bước vào.

"Anh dậy rồi à, Haru-kun?"

"Anh dậy rồi. Chào buổi sáng, Miyako."

Reika đến gần eo Haruka với hai chân khoanh lại trong khi nín thở. Vì Haruka đưa 2 đầu gối lên và để chăn bay cao nên thoạt nhìn trông nó không có gì lạ.

"Chào buổi sáng, Haru-kun. Màu tóc của Rei-chan thế nào?"

"Cậu ấy rất vui vì mọi việc diễn ra tốt đẹp."

"Em hiểu rồi. Chà, lát nữa em sẽ nhờ Rei-chan gửi cho mình một tấm selfie."

"Đó là một ý kiến hay."

Sau khi chào hỏi xong, Haruka nói "Anh ngủ tiếp đây." và nằm xuống.

"Nhân tiện, Rei-chan đã đi đâu thế?"

"Hôm qua cậu ấy không về nhà à?"

"Hừmmm..."

Miyako sẽ sớm bước vào thế giới ảo. Nếu Haruka có thể vượt qua rào cản hiện tại, anh sẽ có thể đưa Reika đi tắm và đưa cô về nhà an toàn.

"Nhân tiện, Haru-kun."

"Gì á?"

"Em tìm thấy một đôi giày ở cửa mà mình không quen."

"Ờmmー, Có lẽ Ria hoặc Nee-san đã mua chúng chăng?"

"Cỡ chân của Ria là 25,5. Cỡ chân của Yuzurika là 25.

Đôi giày xa lạ đó có cỡ 23."

"Có lẽ Reika-san đi chân trần về nhà vì quá say chăng? Hoặc có thể cậu ấy vẫn còn ở đây."

"Nhân tiện, Haru-kun, sao anh lại khỏa thân thế?"

"Chà, hôm qua anh đã uống quá nhiều và trước khi nhận ra thì anh đã khỏa thân rồi."

Haruka cười khô khan với đôi mắt long lanh. Thấy vậy, Miyako cũng mỉm cười, dù mắt cô nheo lại.

"Đừng uống nhiều quá, Haru-kun.

Đây, em tìm thấy quần áo của anh trên sàn nè."

"Ồ. Cảm ơn e—"

Bộ quần áo mà Miyako ném cho Haruka.

Chúng rõ ràng là quần áo của con gái, và chính xác hơn là áo sơ mi, đồ lót và váy mà Reika đã mặc.

"HAーRU-KUN."

Trong khi mắt Haruka đang tập trung vào bộ quần áo thì Miyako đã ở ngay cạnh anh.

"Chiếc chăn đó trông lạ quá. Có ai đang ngủ ở đó nhỉ? Nhưng Ria và Yuzurika đang ngủ ở phòng khách..."

Miyako lại gần Haruka, người đang trông xanh xao, khi cô nói thẳng thừng.

"Có phải anh đã ngủ với Rei-chan không?"

Haruka kéo Miyako lên giường với mình và cưỡng bức chiếm lấy môi cô.

"Aaa, ya!? Cặn Bã! Chuu, Nn.. c-cặn bã. Có cặn bã ở đây! Nchuu, nn, nn ~~ "

Haruka đỡ Miyako đang vùng vẫy xuống và hôn cô liên tục.

"Riaaa, tên này thật cặn bã! Chuu, Chuu, Puaa... NnnyAaaa."

Haruka ngậm miệng Miyako, bắt cô uống nước bọt của anh và tiếp tục hành hung cái miệng nhỏ nhắn của cô cho đến khi cô trở nên ngoan ngoãn.

"......"

Miyako thở nặng nhọc, đôi mắt cô phủ đầy dục vọng.

Reika, người vừa chui ra khỏi chăn cách đây không lâu, kinh ngạc nhìn Miyako.

"Miyako-chan..."

"Rei-chan, điều đó không tốt đâu! Lẽ ra cậu không nên giao thân xác mình cho một kẻ nhếch nhác như vậy..."

"...Ehehe. Mình xin lỗi."

Reika xin lỗi, không hề tỏ ra hối hận.

Reika loay hoay cố mặc lại bộ quần áo mà Miyako ném cho Haruka.

Cô mặc áo sơ mi và cố gắng cài khuy, nhưng Haruka đã ôm cô trong tay và ép cô lên giường.

Ôm Miyako và Reika, Haruka nhắm mắt lại và mỉm cười.

"Ờm... Obi-kun, thật đáng xấu hổ..."

"Gã này đúng là tệ nhất, cặn bã. Haru-kun, đồ cặn bã."

"Anh xin lỗi vì đã là một kẻ cặn bã nhé."

Với thái độ cởi mở sảng khoái, Haruka hôn lên má Miyako.

Khi anh dụi má mình vào má Miyako, Miyako thể hiện tình cảm của mình bằng cách áp má mình vào má anh.

Sau cử chỉ trìu mến, Haruka hôn Reika đang ở bên cạnh anh.

Áo sơ mi của Reika vẫn chưa cài cúc, cô trông thật quyến rũ vì không mặc áo ngực.

"Haru-kun, anh sẽ nghĩ gì nếu về nhà và thấy em và Shun-kun đang ngủ trên giường?"

"Anh sẽ ghét nó lắm. Và anh sẽ giết mẹ thằng đó luôn."

"Anh sẽ cảm thấy vậy, phải không?"

"Vâng."

"Vậy thì đừng làm điều gì người khác không thích."

"Anh xin lỗi."

Miyako có vẻ không thực sự tức giận nhưng Haruka lại thành thật xin lỗi mà không hề do dự.

"Miyako-chan, đó là lỗi của mình. Mình đã không chống cự khi Obi-kun say rượu đẩy xuống..."

"Đó không phải lỗi của cậu, Rei-chan. Tất cả là lỗi của Haru-kun."

"Vâng, tất cả là lỗi của anh."

"Anh có thực sự hối lỗi không đó?"

"Có mà."

"Vậy thì đừng xoa ngực nữa."

"Obi-kun.. Yaa, Nn ♡"

Reika xấu hổ xoay người lại, còn Miyako thì trừng phạt Haruka trong khi cố gắng hết sức để kìm nén giọng nói quyến rũ sắp phát ra.



Phòng ngủ bận rộn cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại ở một mức độ nào đó. Reika đi tắm và tắm rửa sạch sẽ rồi quay lại phòng ngủ.

Haruka được mời ngồi xuống, còn Miyako thì ngồi phịch xuống lòng anh.

Muốn bắt đầu nói chuyện phiếm, Reika bắt đầu bằng điều cô tò mò.

"Vậy ngày mai Obi-kun có đi học bình thường không? Bầu không khí vẫn có chút kỳ quái."

"Tớ dự định làm như vậy. Tớ không lo lắng về việc mọi người sẽ nghĩ gì."

Nếu Akito hoặc Shun dính líu đến anh, anh sẽ chỉ để họ ra tay trước rồi đánh trả.

"Nhờ Miyako, tớ có khả năng chịu đựng cao hơn khi mọi người nói xấu mình."

Khi Haruka nói điều này với Miyako một cách trêu chọc, mắt cô ươn ướt và cô bắt đầu khóc ngay lập tức.

"Ư ư ư ~ "

"Miyako-chan! Cậu ổn chứ!?"

"Haru-kun bắt nạt em..."

Miyako ôm Haruka dù cho rằng anh đang bắt nạt cô.

"Giờ nghĩ lại thì Miyako-chan. Chẳng phải tính cách của cậu khác với tính cách ở trường sao? Mình rất ngạc nhiên khi biết rằng cậu đang hẹn hò với Obi-kun, nhưng điều này cũng thật đáng ngạc nhiên...."

"Gần đây tớ mới phát hiện ra điều đó. Nhìn em ấy khá dễ thương phải không?"

"Ư ư ư ~ "

Miyako ngừng nói hoàn toàn và dùng ngón tay vẽ những chữ cái lên lưng Haruka.

"Em ghi 'yêu anh' hửm?"

"Nó là đồ nhếch nhác."

"Thật kinh khủng."

Sự thật "yêu anh" là đúng nhưng Miyako đã nói dối.



Ria và Yuzurika thức dậy muộn.

Họ ăn bữa sáng do Haruka chuẩn bị và chơi board game của Ria.

Khi gần đến trưa, Reika cuối cùng quyết định rời khỏi nhà Obi.

"Yuzurika-san, cảm ơn chị rất nhiều vì đã nhuộm giúp em ạ."

"Lần tới hãy thử thứ gì đó hào nhoáng hơn một chút nhé!"

"Ahaha, em sẽ làm vậy.

Và cảm ơn vì đã dạy mình mọi điều cậu biết, Obi-kun."

Reika nói với nụ cười toe toét trên mặt.

"Hãy đến thăm nhà tớ lần nữa nhé."

"Vâng, mai gặp lại."

Cúi đầu, Reika bước vào chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn cho cô.

Reika mỉm cười vẫy tay với họ, bốn người họ cũng vẫy tay đáp lại.

Chiếc xe chở Reika cuối cùng cũng rời đi.

Sau khi nhìn Ria và Yuzurika vào nhà, Miyako thì thầm hỏi Haruka.

"Haru-kun, anh có chắc những gì anh làm với Rei-chan chỉ là tình một đêm không vậy?"

"Reika-san không làm điều đó vì cậu ấy thích anh đâu, mà vì cậu ấy thích làm việc đó thôi, anh nghĩ vậy á?"

"Em hiểu rồi, thế thì tốt."

Không lâu sau họ phát hiện ra rằng cả hai đều sai.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.