GiangDoãn Chính ôm lấy eo Vương Tịnh, cúi đầu hôn cô thật sâu.
Kỹthuật hôn của anh rât điêu luyện, quấn quýt, mơn trớn, khiêu khích. Ở trongvòng tay anh, cô nhanh chóng đắm chìm không thể kiểm soát nổi, đầu óc ngây ngấtnhưng cô lại mơ hồ cảm thấy kỳ lạ, chỉ vì anh chưa bao giờ hôn cô như thế này.
Xưa nayanh vẫn thờ ơ, lạnh lùng, đến cả nụ hôn cũng vậy. Đôi khi cô cảm thấy đó chỉ làsự miễn cưỡng nửa vời.
Mỗi lầnnghĩ đến đó, tâm trạng cô không khỏi ủ dột não nề. Cô vẫn thường hoài nghi liệuGiang Doãn Chính có thực sự thật lòng với mình không hay cô chỉ là một trongrất nhiều bạn gái của anh. Bởi lẽ mãi đến hiện tại sự tiếp xúc thân mật nhấtchỉ giới hạn ở nụ hôn hời hợt thoáng qua.
Nỗiphiền muộn này cô từng kể cho cô bạn thân thiết nhất của mình, đối phương nghexong lại hết lời ca ngợi Giang Doãn Chính là chính nhân quân tử.
Cô ấynói: "Điều đó chứng tỏ rằng anh ấy không phải là người đàn ông tùy tiện,có thể là anh ấy trân trọng cậu nên muốn tìm hiểu theo trình tự".
VươngTịnh nghe xong cũng nguôi ngoai phần nào, nhưng vẫn khó tránh khỏi cảm giác mấtmát, bản thân cô muốn trao cho anh thứ tốt nhất, còn anh lại chẳng cần, thậmchí chẳng mảy may động lòng.
Thếnhưng tối nay rõ ràng chẳng phải như thế.
Nụ hônGiang Doãn Chính nóng bỏng mà sâu lắng, kèm theo sự nhiệt tình xưa nay chưa baogiờ có. Cô như sắp tan chảy ra dưới sức nóng này. Cuối cùng, cũng chẳng rõ mởcửa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-cuoi-con-duong/2175049/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.