Lái xe tiến vào tầng hầm của chung cư, Lục Trình Dương định gọi điện cho Tô Tầm nhưng nhìn thời gian đã sắp mười hai giờ, lúc này chắc cô và con trai đã ngủ rồi.
Nhét điện thoại vào trong túi quần, bước về phía cửa, đèn cảm ứng tự động đã sớm sáng lên, Lục Trình Dương vừa rẽ liền thấy Trình Nhiễm đang đứng dựa vào tường, trong mắt anh dần dần dâng lên sắc lạnh, lạnh lùng nhìn cô ta một cái. Nếu đây chỉ là cửa đơn của chung cư bình thường thì sợ rằng cô ta đã sớm tìm người cạy ra rồi.
Trình Nhiễm đã đứng ở đây đợi gần ba tiếng rồi, kiên nhẫn cũng sắp không còn nữa, tất cả các cửa ở khu chung cư này đều dùng dấu vân tay để mở. Đối diện với căn phòng của Lục Trình Dương lại là phòng trực an ninh nên cô ta không vào được.
Lục Trình Dương lựa chọn mua nhà ở đây là cố ý đề phòng cô ta, Trình Nhiễm rất tức giận nhưng không có cách nào, nơi này không phải là căn nhà trước kia anh thuê, tùy tiện tìm thợ khóa là có thể mở cửa, nếu mở không ra thì gọi hai người đến cạy ra, đơn giản nhưng thô bạo.
Chờ đợi ở đây ba tiếng, Trình Nhiễm mới từ từ ý thức được, Lục Trình Dương không giống như lúc trước bị người ta giẫm đạp dưới chân, là người cô ta có thể tùy ý làm bậy nữa. Cô ta biết những thủ đoạn Giang gia dùng để áp chế Lục Trình Dương nhưng cô ta cũng không có cách nào. Tuy nhiên, nhìn Lục Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-cuoi-con-duong-anh-va-em/2253024/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.