Một đêm không mộng.
Ngày hôm sau Tô Tầm đưa Tô Tiểu Tông đi nhà trẻ, ở cửa thì nhìn thấy Chu Minh Thần kéo một người đàn ông nghiêm nghị, cao lớn lạnh lùng, bên cạnh còn có một cái valy hành lý nhỏ, đứa nhỏ giống như là đang giận dỗi, làm thế nào cũng không chịu buông tay người đàn ông ra, mặt mày người đàn ông nhíu lại, lạnh lùng nói: “Chu Minh Thần, nếu không đi vào thì sau này không cần đi đến nhà trẻ nữa.”
Người đàn ông này quá hung dữ với trẻ nhỏ! Tô Tầm nhịn không được nhíu mày, tại sao có thể trực tiếp nói cho đứa nhỏ biết là mẹ của bé đã chết rồi chứ? Tại sao anh ta không dỗ con một chút chứ, anh ta không sợ sẽ lưu lại bóng ma ở trong lòng đứa nhỏ sao? Tô Tầm có cảm giác tình thương của người mẹ trong cô dâng tràn, đứa nhỏ này ở cùng với bố cũng thật là đáng thương mà.
Chu Minh Thần từ từ buông tay ra, chợt thấy Tô Tầm đang dắt tay Tô Tiểu Tông thì ánh mắt của cu cậu sáng lên, nhanh chóng chạy về phía hai mẹ con Tô Tiểu Tông, kéo tay Tô Tầm đi đến trước mặt người đàn ông, tha thiết ngẩng đầu nhìn anh: “Bố ơi, con có thể đến ở nhà bạn thân của con không? Con không muốn đến nhà của bà …”
Lại quay đầu nhìn Tô Tầm, nhỏ giọng nói: “Dì ơi, dì có thể cho cháu ở lại vài ngày không? Cháu sẽ ngoan, sẽ tự mình mặc quần áo, tự mình tắm rửa, tự mình ăn cơm.”
Tô Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-cuoi-con-duong-anh-va-em/2252995/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.