Bộ Phàm là con trai của Lương ca, năm Bộ Phàm mười bảy, mười tám tuổi, đặc biệt giống Lương ca, mỗi ngày nhìn thấy thằng bé, trong lòng tôi bắt đầu nhộn nhạo, chuyện này đúng là dằn vặt người khác.
Khi đó Lương ca cũng đã đi nhiều năm rồi, vây quanh tôi luôn có rất nhiều người, nam có nữ có, tổng thể mà nói tôi không nên cảm thấy cô đơn. Nhưng là mỗi ngày về nhà, nhìn thấy thằng nhãi kia lớn lên có cái khuôn mặt táo bón giống như Lương ca, trong lòng tôi thực sự có điểm chán ghét.
Nhưng qua mấy năm, Bộ Phàm bắt đầu thay đổi, càng ngày càng không giống Lương ca.
Tôi không thể xác định được đây có phải là giống với lão Vương ở cách vách nhà Lương ca hay không, cái này không thể chứng minh được.
Bởi vì tôi chưa từng nhìn thấy lão Vương.
Bộ Phàm từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, bốn tuổi liền đi theo tôi, chưa bao giờ khóc nháo.
Đôi lúc thằng nhóc ủy khuất, cũng chỉ có thể yên lặng lau nước mắt, mỗi lần nhìn thấy nó như vậy, tôi hận không thể moi tim mình ra đưa cho nó.
Nhất định là đời trước tôi nợ Lương ca không ít mà.
Về phần tôi giáo dục cho Bộ Phàm, kỳ thực cũng không tính là giáo dục, ngược lại, từ nhỏ tôi đã chú ý bồi dưỡng cho nó về mọi mặt (bao quát cả việc trở thành gay).
Từ xưa tới nay, tôi chưa bao giờ nói với nó câu ‘Cái này không được, cái kia không được’.
Ngược lại, chỉ cần Bộ Phàm muốn chơi game, tôi liền lấy tiền đi mua thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chac-anh-khong-tin-toi-cung-la-thang-nam/1214266/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.